Mục lục bài viết
Cập Nhật: 2022-04-20 03:31:08,Bạn Cần biết về Ai bảo chăn trâu là khổ bài thơ. Bạn trọn vẹn có thể lại Comments ở cuối bài để Tác giả đc lý giải rõ ràng hơn.
Dân trí
(Minh họa: Ngọc Diệp)
Bài thơ được tác giả viết năm 1960 khi nhận được thông tin vợ và con ông bị giết hại trong nhà tù Phú Lợi. Song thật may đấy là nhầm lẫn. Vợ và con ông đã được thả năm 1962 do địch không tìm ra địa thế căn cứ để kết tội. Có thể nói, đấy là bài thơ hay nhất của Nhà thơ Giang Nam.
Xem thêm: Tiểu Sử Hà Phương: Ca Sĩ Tỷ Phú Hà Phương Xúc Động Hội Ngộ Thu Tuyết Trên Đất Mỹ
Sau ngày thống nhất giang sơn, năm 1976, Nhà thơ Giang Nam vào thao tác tại TP Hồ Chí Minh. Đến năm 1978, ông lại ra Tp Hà Nội Thủ Đô làm Thường trực Hội Nhà văn Việt Nam. Năm1989, sau khoản thời hạn tách tỉnh Phú Khánh thành 2 tỉnh Phú Yên và Khánh Hòa, Tỉnh ủy Khánh Hòa xin ông về làm Phó quản trị UBND tỉnh phụ trách văn xã.
QUÊ HƯƠNG
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường Yêu quê nhà qua từng trang sách nhỏ: “Ai bảo chăn trâu là khổ? ” Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao Những ngày trốn học Đuổi bướm cầu ao Mẹ bắt được… Chưa đánh roi nào đã khóc! Có cô nàng nhà bên Nhìn tôi cười khúc khíchMắt đen tròn thương thương quá đi thôi… *** Cách mạng bùng lên Rồi kháng mặt trận kỳ Quê tôi đầy bóng giặc Từ biệt mẹ tôi đi Cô gái nhà bên – (có ai ngờ!) Cũng vào du kích Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi!) Giữa cuộc hành quân không nói được một lời Đơn vị trải qua, tôi ngoái đầu nhìn lại… Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi… *** Hoà bình tôi trở về đây Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày Lại gặp em Thẹn thùng nép sau cánh cửa… Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!) Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng… Hôm nay nhận được tin em Không tin được dù đó là yếu tố thật Giặc bắn em rồi quăng mất xác Chỉ vì em là du kích, em ơi! Đau xé lòng anh, chết nửa con người! Xưa yêu quê nhà vì có chim có bướm Có những ngày trốn học bị đòn roi… Nay yêu quê nhà vì trong từng nắm đất Có một phần xương thịt của em tôi!
Giang Nam
Cám ơn những bạn!
Nhà thơ Bùi Hoàng Tám tuyển chọn và trình làng.
Cơ quan của Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội
Tổng sửa đổi và biên tập: Phạm Tuấn Anh
Tòa soạn: Nhà 48, ngõ 2 Giảng Võ, Cát Linh, Q.. Đống Đa, Tp Hà Nội Thủ Đô
Hotline HN: 0973-567-567. Hotline TP Hồ Chí Minh: 0974-567-567
Mọi hành vi sử dụng nội dung đăng tải trên Báo điện tử Dân trí tại địa chỉ clinkerhq phải có sự đồng ý bằng văn bản của Báo điện tử Dân trí.
THẾ ANH
Bài “Chăn trâu” trong quyển Quốc văn giáo khoa thư, lớp Dự bị dùng cho những trường Tiểu học Việt Nam trước Cách mạng tháng 8 vỏn vẹn gần đầy 70 chữ: Ai bảo chăn trâu là khổ? – Không, chăn trâu sướng lắm chứ! Đầu đội nón mê như lọng che. Tay cầm cành che như roi ngựa, ngất nghểu ngồi trên mình trâu, tai nghe chim hót trong vòm cây, mắt trông bướm lượn trên đám cỏ. Trong khoảng chừng trời xanh, lá biếc, tôi với con trâu thảnh thơi vui thú, tưởng không tồn tại gì sung sướng cho bằng. Bài văn ngắn gọn, đơn thuần và giản dị này kèm theo một bức tranh minh hoạ nhỏ, xinh xắn vẽ một em bé đội nón ngồi trên sống lưng trâu ở ngoài cánh đồng có khóm tre vươn cao và đàn chim bay lượn trên không đã để lại những ấn tượng thâm thúy cho nhiều thế hệ học viên thuở ấy, nay đã xộc vào lứa tuổi 70.
Bạn đang xem: Bài thơ ai bảo chăn trâu là khổ
Tình yêu quê nhà tại đây được thể hiện không phải bằng những câu đại ngôn, những lời hoa mỹ mà nó bắt nguồn từ những cái rất nhỏ như cành tre, con bướm, đám cỏ, chòm cây đến em bé ngất nghểu trên mình trâu… Tình yêu này được nuôi dưỡng từ khi mới cắp sách tới trường và khởi đầu làm quen với những câu ca dao muôn thuở như:
Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Rủ nhau đi cấy đi càyBây giờ khó nhọc có ngày phong lưu
Trong đầm gì đẹp bằng senLá xanh, bông trắng, lại chen nhị vàng.
Chăn trâu thổi sáo – tranh dân gian Đông Hồ.
Chính cái tình yêu quê nhà rõ ràng này được hình thành từ lúc mới khởi đầu làm quen với sách vở mà sau này nhà thơ Giang Nam đã có bài thơ Quê hương xinh xắn, đáng yêu và dễ thương:
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trườngYêu quê nhà qua từng trang sách nhỏAi bảo chăn trâu là khổTôi mơ màng nghe chim hót trên cao…… Xưa tôi yêu quê nhà vì có hoa có bướmCó những ngày bỏ học bị đòn roiNay tôi yêu quê nhà vì trong từng nắm đấtCó một phần xương thịt của em tôi.
Xem thêm: Đỗ Đại Học Tiếng Anh Là Gì ? Đậu Đại Học In English With Contextual Examples
Còn nhà văn Sơn Nam có truyện Tình nghĩa giáo khoa thư trong cuốn Hương rừng Cà Mau thật thú vị, kể chuyện hai người bạn tâm giao nằm đọc thuộc lòng lẫn nhau nghe từng đoạn trong cuốn Quốc văn Giáo khoa thư cũng luôn có thể có nhắc tới thằng nhỏ chăn trâu cầm roi: Ai bảo chăn trâu là khổ… Và hai người còn phản hồi: “Văn chương như vậy là cảm động lòng người”.
Có những nhân vật lịch sử dân tộc bản địa như Đinh Bộ Lĩnh lúc nhỏ đã từng chăn trâu, dùng cờ lau tập trận và sau này đã dẹp yên loạn 12 sứ quân, thống nhất vương quốc và lập nên nhà Đinh đã được sử sách ca tụng:
Khác thường từ thuở còn thơ Rủ đoàn mục thụ mở cờ bông lau Dập dìu kẻ trước người sau Trần ai này đã thấy vương hầu uy dung…
(Đại Nam quốc sử diễn ca)
Đào Duy Từ danh thần thời chúa Nguyễn, người dân có công trong quy trình mở bờ cõi về phía Nam, lúc chưa gặp thời đã và đang từng đi ở chăn trâu. Ông đã được người đời sau khen ngợi bằng đôi câu đối:
Kim thành thiết luỹ sơn hà tráng Nghĩa sĩ trung thần sự nghiệp lưu
(Thành đồng luỹ sắt non sông vững Tớ nghĩa tôi trung sự nghiệp còn)
Nhân tiện, chúng tôi xin kể một giai thoại về nhân vật này:
Một hôm, Đào Duy Từ đi chăn trâu, ngang qua cửa một vị tướng, nghe trong nhà có tiếng đọc sách, ông liền buộc trâu lại đứng nghe. Chủ nhà cho gọi vào và hỏi:
– Anh có biết chữ không?
– Thưa, tôi vừa nghe những ngài bàn về Nho quân tử và Nho tiểu nhân, tôi rất thích.
– Thế anh hiểu thế nào là Nho quân tử, Nho tiểu nhân?
– Thưa ngài, về Nho tôi không được hiểu lắm, nhưng chăn trâu thì cũng luôn có thể có kẻ quân tử và kẻ tiểu nhân như những ngài bàn luận đấy ạ. Chăn trâu tiểu nhân là những kẻ dắt trâu ăn cỏ ngoài đồng, tối về không lo sợ ngại lắng tâm lý gì cả, còn kẻ chăn trâu quân tử là những người dân ôn tài luyện chí, khi chưa gặp dịp thì phải tạm tìm kế sinh nhai. Sử sách rất mất thời hạn rồi không hiếm những người dân chăn trâu quân tử như Ninh Thích làm tướng nước Tề, Bách Lý Hề làm tướng nước Tần đều là những kẻ chăn trâu từ thuở hàn vi khi chưa gặp thời vận.
Vị tướng biết đấy là một người tài, liền báo với chúa Nguyễn mời Đào Duy Từ lo chung việc nước và đã tạo ra cơ nghiệp ở xứ Đàng Trong.
Quê Hương – Giang Nam
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê nhà qua từng trang sách nhỏ
“Ai bảo chăn trâu là khổ?”
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học
Đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được
Chưa đánh roi nào đã khóc!
Có cô nàng nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích…
Cách mạng bùng lên
Rồi kháng mặt trận kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ, tôi đi
Cô gái nhà bên (có ai ngờ)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương quá đi thôi)
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
Đơn vị trải qua, tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi…
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!)
Tôi nắm bày tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng
Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là yếu tố thật
Giặc bắn em rồi, quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích em ơi!
Đau xé lòng tôi, chết nửa con người…
Xưa quê nhà vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học vị đòn, roi
Nay yêu quê nhà vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.
Reply
3
0
Chia sẻ
– Một số Keyword tìm kiếm nhiều : ” Video full hướng dẫn Ai bảo chăn trâu là khổ bài thơ tiên tiến và phát triển nhất , Share Link Tải Ai bảo chăn trâu là khổ bài thơ “.
You trọn vẹn có thể để lại phản hồi nếu gặp yếu tố chưa hiểu nhé.
#bảo #chăn #trâu #là #khổ #bài #thơ Ai bảo chăn trâu là khổ bài thơ