Categories: Thủ Thuật Mới

Phương ngữ học địa lý và phương ngữ học xã hội 2022

Mục lục bài viết

Kinh Nghiệm Hướng dẫn Phương ngữ học địa lý và phương ngữ học xã hội 2022

Cập Nhật: 2022-03-04 21:30:17,Quý khách Cần kiến thức và kỹ năng về Phương ngữ học địa lý và phương ngữ học xã hội. Bạn trọn vẹn có thể lại Comment ở phía dưới để Tác giả đc tương hỗ.


Bảng chú giải thuật ngữ ngữ pháp và ngôn từ

Tóm lược đại ý quan trọng trong bài

  • Ví dụ và quan sát
  • Sự khác lạ giữa ngôn từ và phương ngữ là gì?
  • “Mọi người đều nói một phương ngữ”
  • Ngôn ngữ địa phương và xã hội
  • Sự khác lạ giữa một phương ngữ và một giọng là gì?
  • Các phương ngữ “Uy tín” ở thành phố Thành Phố New York
  • Phương ngữ viết

Một phương ngữ là một ngôn từ địa phương hoặc xã hội của một ngôn từ được phân biệt bằng phương pháp phát âm , ngữ pháp và / hoặc từ vựng . Tính từ: phương ngữ .

Các phương ngữ hạn thường được sử dụng để mô tả một cách nói khác với việc phong phú chủng loại tiêu chuẩn của ngôn từ. Tuy nhiên, như David Crystal lý giải tại đây, ” Mọi người đều nói một phương ngữ.”

Các nghiên cứu và phân tích khoa học của phương ngữ được gọi là phương ngữ học , thường sẽ là một nghành của xã hội học .

Phương ngữ tới từ tiếng Hy Lạp, “bài phát biểu”.

Ví dụ và quan sát

  • ” Một phương ngữ là một loạt những tiếng Anh có tương quan đến một khu vực rõ ràng và / hoặc lớp xã hội. Để nói rõ ràng, loa từ những khu vực địa lý rất khác nhau nói tiếng Anh khá rất khác nhau: do đó chúng tôi đề cập đến ‘Geordie’ (Newcastle English), ‘Mới York English ‘hoặc’ Cornish English. ‘ Ngoài biến thể địa lý, nền tảng xã hội của người nói cũng tiếp tục tác động đến việc phong phú chủng loại của tiếng Anh mà người đó nói: hai đứa trẻ trọn vẹn có thể lớn lên trong cùng một làng Yorkshire, nhưng nếu một người được sinh ra trong một mái ấm gia đình giàu sang và theo học một trường tư thục đắt tiền, trong lúc người kia được sinh ra trong một mái ấm gia đình khá giả và theo học trường tiểu bang địa phương, hai người dân có kĩ năng kết thúc nói những loại rất khác nhau của tiếng Anh. Đó là yếu tố phối hợp giữa biến thể khu vực và xã hội mà tôi gọi chung là ‘phương ngữ ‘.. .. ”
    (Jane Hodson, tiếng địa phương trong phim và văn học . Palgrave Macmillan, năm trước)

Sự khác lạ giữa ngôn từ và phương ngữ là gì?

“Thực tế là” ngôn từ “và” phương ngữ “tồn tại như những khái niệm riêng không tương quan gì đến nhau ý niệm rằng những nhà ngôn từ học trọn vẹn có thể tạo ra sự phân biệt ngăn nắp cho những giống ngôn từ trên toàn toàn thế giới. Nhưng thực tiễn, không tồn tại sự khác lạ khách quan giữa hai loại: trật tự trên thực tiễn sụp đổ khi đương đầu với bằng xác nhận sự …

“Tiếng Anh nhắc nhở người khác bằng phương pháp phân biệt ngôn từ rõ ràng dựa vào ‘sự thông minh’: Nếu bạn cũng trọn vẹn có thể hiểu nó mà không cần đào tạo và giảng dạy, đó là phương ngữ của ngôn từ của bạn, nếu người mua không thể, đó là một ngôn từ khác. Nhưng vì những điều kỳ quặc về lịch sử dân tộc bản địa của nó, tiếng Anh xẩy ra vì thiếu những người dân thân rất thân thiện, và tiêu chuẩn thông minh không vận dụng một cách nhất quán vượt ra ngoài nó. . . .

“Trong cách sử dụng phổ cập, một ngôn từ được viết ngoài việc được nói, trong lúc một phương ngữ chỉ được nói. Nhưng theo nghĩa khoa học, toàn thế giới đang ù ù với một âm điệu” tiếng địa phương “, thường đổ bóng vào nhau như sắc tố ( Nếu một trong hai thuật ngữ ‘ngôn từ’ hoặc ‘phương ngữ’ có bất kỳ mục tiêu sử dụng nào, thì tốt nhất bất kể ai trọn vẹn có thể làm là nói rằng không tồn tại thứ gì như ‘ ngôn từ ‘: Tất cả những phương ngữ đều phải có. ”

(John McWhorter, “Ngôn ngữ là gì, Dù sao?” Đại Tây Dương , tháng một năm năm nay)

“Mọi người đều nói một phương ngữ”

“Đôi khi người ta nhận định rằng chỉ có một số trong những ít người nói tiếng địa phương . Nhiều người hạn chế thuật ngữ nói tiếng nông thôn – như khi họ nói rằng” tiếng địa phương đang chết dần trong những ngày này “. Nhưng tiếng địa phương không phải là phổ cập như họ đã từng, thực sự, nhưng phương ngữ đô thị đang ngày càng tăng, như những thành phố tăng trưởng và số lượng lớn người nhập cư chiếm nơi cư trú.

. . .

“Một số người nghĩ về những phương ngữ như những ngôn từ tiêu chuẩn phụ của một ngôn từ, chỉ được nói bởi những nhóm trạng thái thấp – được minh họa bởi những nhận xét như ‘Anh ấy nói đúng tiếng Anh, không tồn tại tiếng địa phương’. Nhận xét của quy mô này sẽ không sở hữu và nhận ra rằng tiếng Anh chuẩn là nhiều phương ngữ như bất kỳ loại khác – tuy nhiên một phương ngữ của một loại khá đặc biệt quan trọng chính vì nó là một trong số đó xã hội đã cho thêm uy tín . , tiêu chuẩn hoặc không chuẩn , lớp trên hoặc lớp thấp hơn. ”

(David Crystal, Ngôn ngữ hoạt động giải trí và sinh hoạt ra làm thế nào . Overlook, 2006)

Ngôn ngữ địa phương và xã hội

Ví dụ, toàn bộ chúng ta trọn vẹn có thể nói rằng về phương ngữ Ozark hoặc tiếng địa phương Appalachia, với nguyên do là dân cư của những vùng này còn có ngôn từ riêng không tương quan gì đến nhau nhất định. những tính năng phân biệt chúng với những người dân nói những dạng tiếng Anh khác.

Chúng tôi cũng trọn vẹn có thể nói rằng về một phương ngữ xã hội : hình thức khác lạ của một ngôn từ được những thành viên của một lớp học kinh tế tài chính xã hội rõ ràng nói, ví như tiếng địa phương ở Anh. ”
(A. Akmajian, Ngôn ngữ học . MIT Press, 2001)

Sự khác lạ giữa một phương ngữ và một giọng là gì?

Một giọng nói là một khái niệm rộng to nhiều hơn nhiều: nó vốn để làm chỉ những từ vựng và ngữ pháp đặc biệt quan trọng của việc sử dụng ngôn từ của một người nào đó.Nếu bạn nói một cách rất khác nhau và tôi nói iyther , đó là giọng Chúng tôi sử dụng cùng một từ nhưng phát âm nó một cách rất khác nhau.Nhưng nếu người mua nói rằng tôi đã có một thùng rác mới và tôi nói rằng tôi đã nhận được được một thùng rác mới trọn vẹn có thể , đó là phương ngữ Chúng tôi đang sử dụng bộ sưu tập từ và câu rất khác nhau để nói về cùng một điều. ”
(Ben Crystal và David Crystal, Bạn nói Potato: Một cuốn sách về điểm nổi trội . Macmillan, năm trước

Các phương ngữ “Uy tín” ở thành phố Thành Phố New York

“Trong lịch sử dân tộc bản địa trước đó của thành phố Thành Phố New York, tác động của New England và nhập cư New England trước dòng người châu Âu. Phương ngữ uy tín được phản ánh trong bài phát biểu của những người dân phục vụ nhu yếu thông tin đã cho toàn bộ chúng ta biết những khoản vay nặng từ miền đông New England. Xu thế đứng cho những người dân dân Thành Phố New York vay mượn những phương ngữ uy tín từ những khu vực khác, thay vì tăng trưởng một phương ngữ uy tín của chính họ. Trong tình hình hiện tại, toàn bộ chúng ta thấy rằng tác động của New England đã rút lui, và tại chỗ của nó, một phương ngữ uy tín mới đã được vay mượn Chúng ta đã thấy rằng so với hầu hết những người dân phục vụ nhu yếu thông tin của toàn bộ chúng ta, nỗ lực thoát khỏi nhận diện như một người Thành Phố New York bằng một bài phát biểu của nó tạo ra một động lực thúc đẩy sự thay đổi ngữ âm và những thay đổi. ”
(William Labov, Phân tầng xã hội tiếng Anh ở thành phố Thành Phố New York , phiên bản thứ hai.

Nhà in Đại học Cambridge, 2006

Phương ngữ viết

“Đừng nỗ lực sử dụng phương ngữ [khi viết] trừ khi toàn bộ chúng ta là một sinh viên tận tụy của lưỡi mà bạn kỳ vọng sẽ sinh sản. Nếu bạn sử dụng phương ngữ, hãy nhất quán … Các nhà văn phương ngữ tốt nhất, và lớn, kinh tế tài chính về tài năng của mình , họ sử dụng tối thiểu, không tối đa, sai lệch so với tiêu chuẩn, do đó giúp người đọc tiết kiệm ngân sách cũng như thuyết phục anh ta. ”
(William Strunk, Jr. và EB White, Các yếu tố của phong thái , sửa đổi và biên tập lần thứ 3. Macmillan, 1979)

Câu 1: Phương ngữ là gì? Phương ngữ học
có những nhệm vụ nào?

        
Phương ngữ là thuật
ngữ ngôn từ học để chỉ biểu lộ  của
ngôn từ toàn dân ở một địa phương rõ ràng với những nét khác lạ của nó so với
ngôn từ toàn dân hay vớ một phương ngữ khác.

        
Nhiệm vụ của
phương ngữ học:

o  
Phát hiện những đồng
ngữ tuyến, những vùng phương ngữ, miêu tả chúng.

o  
Quan tâm đến việc
miêu tả những thổ ngữ đặc biệt quan trọng của phương ngữ, nhằm mục tiêu làm rõ những điểm lưu ý có
tính quy luật, quy tắc và những điểm lưu ý không bình thường, không phụ thuộc quy tắc
đó.

o  
Góp phần làm sáng
tỏ về lịch sử dân tộc bản địa tăng trưởng tiếng Việt qua những nghiên cứu và phân tích so sánh với những hiện
tượng ngôn từ giữa những vùng, những miền giang sơn.

o  
Việc xác lập
vùng phương ngữ có tương quan mật thiết so với việc chuẩn hóa ngôn từ toàn
dân. Việc phát hiện những không bình thường ở những thổ ngữ đặc biệt quan trọng trong vùng phương
ngữ nào này cũng tương quan quá nhiều tới việc giáo dục và truyền thông đại chúng.

o  
Phương ngữ học
không riêng gì có tương quan đến yếu tố cấu trúc – khối mạng lưới hệ thống mà còn tương quan đến những
ngành xã hội khác: lịch sử dân tộc bản địa, địa lý, văn hóa truyền thống và cả tư tưởng học
è tương quan đến ngoại ngữ những vùng lân cận.

Câu 2: Mối quan hệ giữa phương ngữ với ngôn từ văn học  – phương ngữ với ngôn từ toàn dân.

a.    
Mối quan hệ giữa phương ngữ với ngôn từ toàn dân

        
Các quan điểm sai
lầm về quan hệ giữa phương ngữ và ngôn từ toàn dân:

+Một vài sách giáo khoa quốc tế: phương ngữ là bộ
phận của ngôn từ toàn dân (xét theo góc nhìn địa lý)
è Sai vì: phương ngữ có khá đầy đủ những điểm lưu ý khối mạng lưới hệ thống
như ngôn từ (ngữ âm, từ vựng, ngữ pháp, quan hệ giữa những cty chức năng này).

+Nhóm những nhà “ngữ pháp trẻ” (TK XIX): phương ngữ là
một nhánh của ngôn từ toàn dân (xét theo hiện tượng kỳ lạ: ở quá trình mới Ra đời có
ngôn từ mẹ tách ra ngôn từ con)
èSai vì: phương ngữ không tác thoát khỏi ngôn từ như
nhánh cây với cây.

+Quan niệm phương ngữ – ngôn từ toàn dân (cái rõ ràng
– cái trừu tượng)
è Sai, vì cả ngôn từ toàn dân và phương ngữ đều phải có cái rõ ràng và trừu
tượng riêng (rõ ràng: biểu lộ của nó trong lời nói, chữ việt; trừu tượng: bộ
mã tạo ra tính khối mạng lưới hệ thống).

        
Phương ngữ là
biến thể địa phương của ngôn từ toàn dân:

+Về khía cạnh nghiên cứu và phân tích, trọn vẹn có thể nghiên cứu và phân tích ngôn từ
toàn dân dưới dạng một tồn tại khách quan, rõ ràng, độc lập mà không cần thiết phải đối
lập với hiện tượng kỳ lạ khác. trái lại, không thể nghiên cứu và phân tích phương ngữ nếu không đối
lập vớ những phương ngữ khác, không xem nó là biến thể của phương ngữ toàn dân. Bởi
vì: Nếu 1 nước chỉ có một phương ngữ, thì đó là ngôn từ toàn dân, không tồn tại
phương ngữ
è Cách tiếp cận duy nhất chỉ trọn vẹn có thể là so sánh trái chiều.

+Vì nó đến phương ngữ trước hết là giả thiết có nhiều
phương ngữ và có ngôn từ toàn dân, nên người làm ngôn từ học phải vấn đáp những
vướng mắc mà người làm ngôn từ nói chung không cần vấn đáp:

1-   
Tại sao 1 ngôn từ
lại chia nhiều phương ngữ, tại sao những phương ngữ thu hẹp vào vùng nhất định, sự
phân bổ địa nguyên do điểm lưu ý lịch sử dân tộc bản địa nào quy định?

2-   
Tương lai của
phương ngữ A ra làm thế nào?

3-   
Nó sẽ dung thích phù hợp với
ngôn từ toàn dân bằng con phố nào? Ta trọn vẹn có thể giúp người nói giải pháp ngắn
nhất đi tới sự dung hợp đó?

4-   
Trong sự dung hợp
đó, ngôn từ toàn dân cần hấp thu cái gì để trở nên phong phú, phong phú chủng loại?

b.   
Mối quan hệ giữa phương ngữ với ngôn từ văn học

        
Ngôn ngữ trong văn học trước hết tiến hành hiệu suất cao tiếp xúc Cần phải lựa
chọn, môt là sử dụng ngôn từ toàn dân, hai là sử dụng phương ngữ sao cho thỏa
đáng, thích hợp, thích hợp tình hình tiếp xúc.

        
Đối với văn học: việc sử dụng ngôn từ toàn dân nhằm mục tiêu đảm bảo được hiệu suất cao tiếp xúc,
không khiến khó hiểu cho bạn đọc. Việc sử dụng phương ngữ làm tạo sắc thái biểu cảm,
làm bật lên đặc trưng vùng miền, làm bật lên tính cách nhân vật…
è Như vậy, yếu tố
quan hệ giữa phương ngữ với văn học thể hiện ở đoạn tác phẩm văn học lựa
chọn sử dụng phương ngữ ra làm thế nào, trong toàn cảnh nào, để đạt được hiệu suất cao
thẩm mỹ và làm đẹp tốt nhất mà không khiến khó hiểu cho những người dân đọc.

        
Đối với tác phẩm tự sự: nên phải có sự phân biệt giữa ngôn từ nhà văn và ngôn từ
nhân vật.

o  
Ngôn ngữ nhà
văn:
Cần sử dụng ngôn từ toàn dân
làm cơ sở. Nếu ngôn từ tác giả sử dụng phương ngữ, thì phải có mục tiêu, chứ
không phải vì không hề cách nào dễ hiểu hơn. Phương ngữ được sử dụng phải làm
cho những người dân đọc hiểu ngay lập tức (tác giả lý giải, hoặc đặt vào ngữ cảnh có
thể hiểu ngay được). Tần suất từ địa phương cần hợp lý để hòn đảo bảo hiệu suất cao thẩm
mỹ.

o  
Ngôn ngữ nhân
vật:
Nguyên tắc “thời đại nào-tiếng
nói ấy, tính cách nào-giọng điệu ấy”
è Sử dụng từ địa phương để làm bật lên tính cách địa
phương, tâm hồn địa phương
è Việc sử dụng từ địa phương cũng cần được chắt lọc để đạt kết quả tốt nhất.

        
Đối với ngữ cảnh văn học: có ngôn từ tác giả (lời hướng dẫn về diễn xuất, toàn cảnh),
đa phần là ngôn từ nhân vật.

o  
Lời hướng dẫn của
tác giả:
cần sử dụng ngôn từ toàn
dân. Lời hướng dẫn không xuất hiện khi trình diễn, nên cần đạt kết quả cao tiếp xúc
tốt nhất để người đạo diễn, diễn viên trọn vẹn có thể thẩm thấu tốt nhất.

o  
Ngôn ngữ nhân
vật:
Sử dụng tương tự với ngôn từ
nhân vật trong văn tự sự.

        
Đối với thơ trữ
tình: Ngôn ngữ thơ là ngôn từ cô đọng, hàm súc, đa phần là tâm trạng của chủ
thể trữ tình
è Việc sử dụng phương ngữ để tạo sắc thái địa phương và làm bật lên được
cảm xúc của chủ thể chữ tình (Mối quan hệ giữa phương ngữ và tư tưởng). Việc sử dụng
cũng cần được tinh lọc để tạo hiệu suất tốt nhất.

Câu 3: Tại sao phải có quyết sách so với ngôn từ

Khái niệm
quyết sách ngôn từ:
“Chính sách
ngôn từ, hiểu theo nghĩa rộng, là những nguyên tắc mang tính chất chất ý thức và những biện
pháp thực tiễn để xử lý và xử lý những yếu tố ngôn 

ngữ trong một vương quốc (…); theo nghĩa hẹp, là khối mạng lưới hệ thống
những giải pháp nhằm mục tiêu làm biến hóa hoặc duy trì cảnh huống ngôn từ, hoặc làm thay
đổi hay duy trì chuẩn mực ngôn từ”

Tại sao phải có quyết sách
ngôn từ?

a.     Đảm bảo một
ngôn từ thống nhất, đảm bảo sự đoàn kết dân tộc bản địa.

Ngôn ngữ là công cụ tiếp xúc. Theo Lê-nin, ngôn từ
đóng vai trò rất quan trọng trong quyết sách dân tộc bản địa, rõ ràng là việc tập hợp,
đoàn kết những dân tộc bản địa, nhất là ở những vương quốc đa dân tộc bản địa
è quyết sách ngôn từ nhằm mục tiêu tạo ra một ngôn từ thống nhất,
một tiếng nói chung để tăng cường sự thấu hiểu giữa những dân tộc bản địa, kêu gọi nguồn
lực toàn dân.

b.     Đảm bảo
quyền sử dụng tiếng mẹ đẻ của một dân tộc bản địa (theo nghĩa hẹp)

Quyền sử dụng tiếng mẹ đẻ của
một dân tộc bản địa là quyền lợi chính đáng bất khả xâm phạm. Quyền đó nên phải quy định
và bảo vệ trong quyết sách ngôn từ của một dân tộc bản địa.

VD ở Việt
Nam
: Có
những lớp dạy tiếng dân tộc bản địa cho cán bộ công tác làm việc vùng cao, có những kênh truyền
hình, chương trình truyền thanh tiếng dân tộc bản địa phục vụ đồng bào dân tộc bản địa thiểu số;
kênh truyền hình VTV có phát thanh viên giọng địa phương…

c.      Thừa nhận
một ngôn từ vương quốc, chuẩn hóa ngôn từ.

-Thừa nhận một ngôn từ vương quốc không phải là yếu tố áp đặt
bằng phương pháp tạo ưu thế cho một ngôn từ mà phải nhận thấy tính khách quan từ sự
tăng trưởng của ngôn từ đó trong sự tăng trưởng kinh tế tài chính xã hội của một vương quốc.

-Chuẩn hóa ngôn từ tương quan mật thiết đến giáo dục,
truyền bá văn hóa truyền thống, tư tưởng
è Phát triển xã hội.

– Ở Việt Nam, tiếng Việt là
ngôn từ vương quốc, vì trải qua quy trình tăng trưởng của lịch sử dân tộc bản địa, tiếng việt gắn
liền với văn hóa truyền thống (văn học, nghệ thuật và thẩm mỹ), khoa học (những thuật ngữ khoa học, những
khái niệm khoa học), kinh tế tài chính (85% người Việt dân tộc bản địa Kinh).

-Đặt ra yếu tố: Tôn trọng
ngôn từ dân tộc bản địa thiểu số, tạo Đk để người dân tộc bản địa học tiếng Việt để hội
nhập, tăng trưởng văn hóa truyền thống kinh tế tài chính.

d.     Tránh sự
xung đột ngôn từ

Ở một vài nơi trên toàn thế giới
có sự xung đột về ngôn từ giữa những tộc người
è Cần có quyết sách ngôn từ để tạo sự ổn định, bền
vững nếu quyết sách hợp lý. Đặt ra yếu tố quyết sách ngôn từ để nhắc nhở về
những quan hệ tương quan đến ngôn từ.

Ở Việt Nam, tiếng Việt là cầu nối giữa những
dân tộc bản địa để cùng tăng trưởng, bảo vệ và xây dựng tổ quốc.

e.      Bảo tồn
ngôn từ dân tộc bản địa

Do sự tác động xấu đi của sinh thái xanh ngôn từ
(language ecology) nên nhiều ngôn từ đang trên bờ vực diệt vong. Ngôn ngữ chết
là ngôn từ không hề được sử dụng nữa
è Chính sách ngôn từ là thiết yếu để bảo tồn ngôn từ
của những dân tộc bản địa thiểu số, cũng là đảm bảo quyền được sử dụng tiếng mẹ đẻ của
những dân tộc bản địa.

Câu 4: Hãy phát biểu về yếu tố phương ngữ và việc làm giáo dục

1.    
Vấn đề chuẩn
hóa tiếng Việt

        
Vấn đề chuẩn hóa
tiếng Việt được đưa ra cấp thiết sau khoản thời hạn giành độc lập
è Tiếng Việt có cương vị xứng danh như một ngôn từ quốc
gia.

        
Cần cái nhìn đúng
đắn với tiếng địa phương: Tiếng địa phương không hề hạ đẳng so với tiếng toàn
dân. Nói tiếng địa phương không phải nói ngọng
è Trong đời sống xã hội, văn hóa truyền thống lịch sử dân tộc bản địa, kinh tế tài chính chính
trị của mỗi địa phương, tiếng địa phương có vị trí quan trọng, thân thiện thân
quen.

        
Giải pháp: Căn cứ
tốt nhất để trấn áp và điều chỉnh cách phát âm địa phương, là nhờ vào chữ quốc ngữ, vì nó biểu
hiện khá đầy đủ khối mạng lưới hệ thống ngữ âm tiếng Việt.

2.    
Phương ngữ và việc làm giáo dục

Về phía nhà nước, Bộ Giáo dục đào tạo và Đào tạo: Phải có quyết sách ngôn từ rõ ràng è Ngôn ngữ sách giáo khoa, văn bản hành chính của nhà
nước phải rõ ràng, đúng chuẩn, thống nhất.

Về phía giáo viên:

Thực hiện nghiêm chỉnh đường lối, chủ trương về ngôn
ngữ của Nhà nước, của Bộ.

-Khi dạy học, ngôn từ cơ bản là ngôn từ toàn dân, là
ngôn từ văn hóa truyền thống, ít khẩu ngữ.

-Trong giờ dạy giáo viên trọn vẹn có thể sử dụng giọng địa
phương, nhưng phải chỉnh những âm hình gây trở ngại cho học viên trong việc
nghe, hiểu, lĩnh hội tri thức.

-Giáo viên, nhất là giáo viên tiểu học cần hướng tới
cách phát âm chuẩn để tập luyện, hướng dẫn học trò.

Về phía học viên:

-Thực hiện trang trọng hướng dẫn của giáo viên.

-Hiểu được lúc nào sử dụng từ toàn dân, lúc nào sử dụng
từ địa phương, trong cả tiếp xúc đời sống lẫn thực hành thực tế tạo dựng những loại văn
bản.

3. Ứng dụng hiểu
biết về phương ngữ học để sửa lỗi chính tả tương quan tới từ địa phương:

Theo quan điểm của tác giả Nguyễn Thị Ly Kha, việc sửa
chính tả bằng chính âm là một con phố vòng, “sửa một lỗi khó bằng một cách
khó hơn”
è Theo tác giả, chính tả
tương quan đến văn hóa truyền thống, thói quen hơn là tương quan đến phát âm
è Sửa lỗi chính tả tốt nhất là nhờ vào việc hiểu nghĩa của
từ, cần rèn luyện những yếu tố về chính tả một cách hợp lý, có phương pháp.
è Đề xuất giải pháp: Dựa vào tần suất xuất hiện để chọn
từ, chữ thích hợp và dành thời hạn rèn luyện cho từ, chữ đó. VD: Với  học viên miền Nam, những lỗi ít sai như l/n;
s/x chỉ việc lướt qua, để sửa những lỗi sai âm cuối c/t; n/ng…

Câu 5 NHỜ ĐÂU MÀ TIẾNG VIỆT CÓ TÍNH THỐNG NHẤT

        
Do tính thống nhất về mặt địa lý, yêu cầu
đưa ra là nên phải có một ngôn từ chung mang tính chất chất thống nhất trên phạm vi toàn quốc.
Việt Nam có 54 dân tộc bản địa
bạn hữu, một số trong những dân tộc bản địa có tiếng nói và chữ viết riêng. Trên cơ sở tôn trọng, bảo
tồn những nét tươi tắn trong ngôn từ của những dân tộc bản địa, tránh xung đột dân tộc bản địa khiến
ngôn từ của một dân tộc bản địa trở thành ngôn từ chết, cần lựa chọn ra một ngôn từ là
công cụ tiếp xúc chung, để tiến hành hiệu suất cao hành chính trong những văn bản
pháp quy.

        
Tiếng Việt thống nhất trong sự phong phú chủng loại với
sự tồn tại của những phương ngữ địa lý và phương ngữ xã hội.
Với sự phân loại phong phú chủng loại của những thành phần
phương ngữ địa lý và phương ngữ xã hội, người Việt ở những vùng miền rất khác nhau, với
cách phát âm rất khác nhau vẫn trọn vẹn có thể hiểu nhau khi tiếp xúc. Bên cạnh đó, trong những quy trình biến hóa, do những tác động ảnh
hưởng nhiều chiều, nhiều kiểu của nhiều yếu tố trong và ngoài ngôn từ, thì ba
mặt: ngữ âm, từ vựng và ngữ pháp của nó vẫn không biến hóa đồng đều như nhau. Để
tiến hành được hiệu suất cao làm công cụ tiếp xúc và phản ánh, bảo vệ bảo vệ an toàn cho mọi người
sử dụng trọn vẹn có thể hiểu được nhau, mặt từ vựng của ngôn từ lúc nào thì cũng thay đổi
nhạy bén nhất, mặt ngữ âm biến hóa chậm hơn thật nhiều so với từ vựng, còn ngữ
pháp là bộ phận biến hóa chậm nhất và quá nhiều nó mang tính chất chất cách của một yếu tố,
một thành phần bảo thủ. Tính thống nhất của những ngôn từ thân thuộc chỉ tìm thấy
lại trong thời hạn.
Ngôn ngữ có tính chất
không bao giờ thay đổi và khả biến. Với sự tác động của thời hạn, ngôn từ không hề giữ lại
những thuộc tính cố hữu mà thay đổi phù thích phù hợp với toàn cảnh xã hội và tâm lý của
con người thời đại đó. Sự phong phú chủng loại trong ngôn từ đã dẫn đến việc hình thành những
dạng thức phương ngữ rất khác nhau, ở những địa phương rất khác nhau. Đó là nguyên do khiến
tiếng nói của người dân ở những khu vực rất khác nhau có những điểm khác lạ.

        
Về số lượng, ngôn từ toàn dân vẫn nhiều
hơn phương ngữ.
Mức độ phổ
biến và tần suất sử dụng của ngôn từ toàn dân cao hơn nữa nhiều trên cả phương diện
địa lý và ngữ cảnh sử dụng. 

Page 2

Trang chủ
Về chủ blog
LỚP VĂN THẦY DUY
FACEBOOK

Reply
1
0
Chia sẻ

đoạn Clip hướng dẫn Share Link Cập nhật Phương ngữ học địa lý và phương ngữ học xã hội ?

– Một số từ khóa tìm kiếm nhiều : ” Review Phương ngữ học địa lý và phương ngữ học xã hội tiên tiến và phát triển nhất , Share Link Down Phương ngữ học địa lý và phương ngữ học xã hội “.

Thảo Luận vướng mắc về Phương ngữ học địa lý và phương ngữ học xã hội

Bạn trọn vẹn có thể để lại Comment nếu gặp yếu tố chưa hiểu nhé.
#Phương #ngữ #học #địa #lý #và #phương #ngữ #học #xã #hội Phương ngữ học địa lý và phương ngữ học xã hội

Phương Bách

Published by
Phương Bách