Categories: Thủ Thuật Mới

Review Anh tốt nhất – nghê đa hỉ wordpress Mới nhất

Mục lục bài viết

Mẹo Hướng dẫn Anh tốt nhất – nghê đa hỉ wordpress Chi Tiết

Cập Nhật: 2022-03-11 18:44:13,Bạn Cần biết về Anh tốt nhất – nghê đa hỉ wordpress. Quý khách trọn vẹn có thể lại Thảo luận ở phía dưới để Tác giả được tương hỗ.


Thẩm Niệm Thâm đặc biệt quan trọng nhấn mạnh vấn đề rằng anh là muốn một phòng, hai giường. Cô tiếp tân nhìn thấy hai người dằn co đều không nhịn được cười.

Tôn Điềm Điềm tức thời có một cổ oán niệm, đùng một cái cô cảm thấy chính mình tựa như một con sói xám, còn Thẩm Niệm Thâm thì tựa như tiểu bạch thỏ. Cô đấy là muốn ăn anh sao? 

Cầm thẻ phòng, vừa lúc Thẩm Niệm Thâm xoay đầu lại dắt tay Tôn Điềm Điềm đi về phía trước, Tôn Điềm Điềm thời gian lúc bấy giờ tức giận mà trừng mắt liếc anh một chiếc. 

Thẩm Niệm Thâm:”………..”

Khách sạn Tôn Điềm Điềm đến là một trong những khách sạn tốt nhất, vừa vặn căn phòng bọn họ ở còn tồn tại một tầm nhìn rất là tốt. Mới vừa đẩy cửa đi vào, liếc mắt một chiếc liền trong thấy ngoài hành lang cửa số tuyết rơi trắng xoá.

Tôn Điềm Điềm một khắc kích động, buông tay Thẩm Niệm Thâm ra liền hướng bên trong phòng chạy tới. 

Cửa ban công mở ra, gió lạnh rào rạt ùa tới, Tôn Điềm Điềm lộ khuôn mặt ra bên phía ngoài, gió lạnh thổi đến, cảm nhận cái lạnh như đang cứa vào da mặt cô. 

Cô vội vàng che mặt lại, ghé vào ban công lan can hô to, “ Thẩm Niệm Thâm anh mau đến đây nhìn này, thật là đẹp.” 

Thẩm Niệm Thâm đem hai chiếc cặp sách để lên sofa, tiếp sau đó mới đi tới chỗ cô.

Núi tuyết ở nơi xa xa, vị trí của khách sạn thật rất tốt, liếc mắt một chiếc liền nhìn thấy ngọn núi bao trùm bởi tuyết trắng, phong cảnh ở đây nhìn sao cũng làm lòng người rung động bởi vẽ đẹp tuyệt mỹ của nó. 

Tôn Điềm Điềm ghé vào ban công lan can, cô cao hứng mà nói: “ phòng toàn bộ chúng ta trọn vẹn có thể nhìn hết bao quát phong cảnh nguyệt sơn, như vậy thì mình không cần thiết phải đi ra ngoài nữa.” 

Vừa nói, xoay đầu, đương đầu với Thẩm Niệm Thâm nói: “ Chúng ta nếu không thì cứ ở lại trong khách sạn, trong chốc lát liền gọi cho những người dân của khách sạn đem món ăn đến.”

Thẩm Niệm Thâm ánh nhìn dừng trên đôi gò má đỏ hồng mới vừa bị  gió thổi đến của cô, một đôi tay che đi khuôn mặt của cô, “ có lạnh không?”

Tôn Điềm Điềm cười tủm tỉm nói: “ em còn rất tốt.”

“Vào đi thôi.” Thẩm Niệm Thâm nói, nắm lấy tay của Tôn Điềm Điềm hướng cửa phòng đi vào. 

Trong phòng có máy sưởi, cửa ban công liền đóng chặt, nháy mắt nguyên cả căn phòng trở nên ấm cúng hẳn lên. 

Tôn Điềm Điềm đem mũ cùng bao tay tháo xuống, tiếp sau đó đem áo ấm bên phía ngoài cởi ra, liền đi về phía bên giường tuỳ tiện nằm xuống “ Mệt quá đi mất.”

Ngồi xe đến hai giờ liền, thế cho nên có chút mệt mỏi.

“ Em trước đi nghỉ ngơi một lát đi.” Thẩm Niệm Thâm ngồi ở trên ghế sofa, từ trong chiếc cặp sách của tớ lấy ra quyển sách. 

Tôn Điềm Điềm nằm trên giường, nhàm chán hỏi: “ Thẩm Niệm Thâm, anh đã từng cùng cô nàng khác ở cùng nhau chưa?

Thẩm Niệm Thâm nhíu mày, ngước mắt nói: “ Em muốn hỏi cái gì?” 

Tôn Điềm Điềm sửng sốt vài giây, ngay tiếp sau đó nhớ đến điều gì đó, cười khanh khách, “ Em đã quên, anh trước kia cũng trước đó chưa từng tiếp xúc qua với nữ sinh.” 

Thẩm Niệm Thâm: “………”

Nghĩ nghĩ, Tôn Điềm Điềm đùng một cái trở mình, ghé vào trên giường, đôi tay chống cằm, cười tủm tỉm nhìn Thẩm Niệm Thâm, đùng một cái hỏi: “ Anh buổi tối thật là muốn hai toàn bộ chúng ta ngủ riêng hai giường?” 

Thẩm Niệm Thâm ừ một tiếng, hai con mắt nhìn không động, đầu cũng không nâng. 

Tôn Điềm Điềm cười, nói: “ Thẩm Niệm Thâm, anh thật là ngây thơ quá đi.”

Thẩm Niệm Thâm: “…….”

“Nhưng như vậy em lại thích.” Tôn Điềm Điềm vui vẻ mà ở trên giường lăn một chiếc, rồi sau nó lại động đậy nữa người trên, “ Thẩm Niệm Thâm, em đói bụng, toàn bộ chúng ta kêu món ăn đi.” 

Thẩm Niệm Thâm thời gian lúc bấy giờ mới ngẩng đầu, hỏi: “ Em muốn ăn cái gì?” 

Tôn Điềm Điềm nói: “ Anh lấy quyển màu đen trên bàn trà mang lại đây cho em.” 

Thẩm Niệm Thâm thời gian lúc bấy giờ mới phát hiện trên bàn có hai quyển sách da màu đen, anh thuận tiện mở ra một quyển, bên trong ghi vật dụng linh tinh hằng ngày, có một quyển khác mở ra đó là quyển menu. 

Anh cầm lấy quyển menu, đứng lên đem qua chỗ Tôn Điềm Điềm. Tôn Điềm Điềm nằm lật úp bụng xuống giường, hai chân giơ lên thật cao, một tay chống cằm, một tay lật qua lật lại quyển menu. 

Lật vài tờ, nhất quyết chọn hai phần bò bít tết lại tuỳ ý chọn thêm vài món thức ăn kèm, ngẩng đầu, tự nhiên nói: “ Chúng mình uống một chút ít rượi nhé?: 

Thẩm Niệm Thâm: “ Không cần.” 

Tôn Điềm Điềm nhếch miệng lên, không vui hỏi: “ Tại sao không thể uống?” 

Thẩm Niệm Thâm: “……….” Ai biết được cô nàng này hay là không trọn vẹn có thể uống say, ai biết được sau khoản thời hạn cô uống say sẽ làm ra cái loại chuyện gì. 

Thẩm Niệm Thâm không cho cô uống rượi, Tôn Điềm Điềm đành phải từ bỏ, gọi điện thoại cảm ứng đặt hai phần cơm tôi đã chọn, tiếp sau đó tiếp tục nhàm chán ở trên giường lăn qua lăn lại.

Thẩm Niệm Thâm đem quyển menu bỏ lên trên bàn trà, thuận mắt nhìn xuống những món ăn mà Tôn Điềm Điềm mới vừa đặt, lại nhìn chằm chằm giá cả của mỗi món thật lâu, ngẩng đầu, hỏi một câu, “ Bữa cơm này là một mình em tính tiền rồi sao?”

Vừa mới nhìn những món ăn Tôn Điềm Điềm gọi đã biết giá cả những món cũng phải đến năm sáu trăm tệ. 

“ Ah, là muốn……..” Tôn Điềm Điềm đùng một cái nhớ tới cái gì, dừng một chút ít, vội vàng từ trên giường ngồi dậy, “ Dù sao thì cũng không tồn tại một điểm quan hệ, em có phiếu cơm miễn phí!” 

Thẩm Niệm Thâm nâng mắt, ánh nhìn thật là sau mà nhìn chằm chằm cô, không nói gì, ánh nhìn anh đen nhánh, phảng phất muốn đem cô nhìn  thấu hết toàn bộ. 

Tôn Điềm Điềm nhìn vào hai con mắt của Thẩm Niệm Thâm, Bỗng nhiên có một cảm hứng chột dạ. 

Cô từ trên giường nhảy xuống, đi đến cạnh bên Thẩm Niệm Thâm rồi ngồi xuống, đem bàn tay mình nắm chặt tay anh, hai con mắt thực trang trọng mà nhìn qua, “ Thật sự là em không tồn tại lừa anh đâu.”

Thẩm Niệm Thâm nhìn chằm chằm cô, một hồi lâu, giơ tay giúp cô vén lên những sợi tóc đang rủ xuống ra sau tai, trầm mặc sau một lúc lâu, thấp giọng nói: “ Tôn Điềm Điềm, cùng anh ở bên nhau, em không thấy mệt sao?” 

Tôn Điềm Điềm ngẩn người, “ Anh…….. Anh đang nói cái gì vậy, em không thấy mệt một chút ít nào cả.” Nói xong lại cong mắt cười rộ lên, “ Cùng anh ở bên nhau, mỗi ngày em cảm thấy thực sự rất vui vẻ.” 

Thẩm Niệm Thâm nhìn cô, từng chữ từng chữ một mà nói: “ Có phải vì tương quan đến tiền bạc nên sợ anh không vui, cũng sợ đụng chạm đến việc tự tôn của anh. Tôn Điềm Điềm, em không thấy mệt sao?” 

Tôn Điềm Điềm nghe thấy những lời này đùng một cái lo sợ tới mức lòng ngực phát run, trên mặt mang theo vẻ không an tâm, “ A Niệm, anh………….anh đấy là có ý tứ gì……………” 

Thẩm Niệm Thâm nhìn cô, không nói gì.

Tôn Điềm Điềm đùng một cái rất sợ, cô nhào thẳng vào trong tâm ngực anh, dùng sức mà ôm lấy anh: “ Thẩm Niệm Thâm, anh sẽ không còn muốn cùng em ở bên nhau chứ? Không cần, em sẽ không còn đi đâu hết.” 

Thẩm Niệm Thâm đem cô ôm lấy, môi anh nhẹ nhàng hôn xuống đỉnh đầu cô, “ Không, anh lại ra làm thế nào mà bỏ em được.” 

Tôn Điềm Điềm trái tim bất chợt run lên, từ trong tâm ngực của Thẩm Niệm Thâm mà ngẩng đầu lên nhìn anh. 

Thẩm Niệm Thâm ánh nhìn thật sâu nhìn cô, “ Rõ ràng anh biết em đi theo anh sẽ chịu nhiều uỷ khuất, rõ ràng biết em sẽ vất vả, nhưng anh vẫn là ích kỷ mà muốn đã có được em bên mình.” 

Luyến tiếc không buông tay, cũng tiếp tục không còn lúc nào buông em ra. 

Tầm mắt dừng ở trên môi Tôn Điềm Điềm, nhịn không được cúi đầu,đôi môi anh nhẹ nhàng bao trùm lên môi của cô. 

Trong lòng Tôn Điềm Điềm tự nhiên nhảy dựng, cứ ngồi yên bất động trong tâm ngực của Thẩm Niệm Thâm, đến một cử động nhỏ cũng không đủ can đảm động. 

Hai đôi môi dán vào nhau trong chốc lát lại nhẹ nhàng buông ra. Tôn Điềm Điềm không hề chớp mắt mà nhìn Thẩm Niệm Thâm. 

Ánh mắt Thẩm Niệm Thâm trang trọng  nhìn vào hai con mắt của cô, thấp giọng nói: “ Tôn Điềm Điềm, anh sẽ nỗ lực làm rất là mình để không làm em phải chịu nhiều cực khổ.”

Tôn Điềm Điềm sau khoản thời hạn nghe xong những lời này liền tức khắc cười rộ lên. Cô vui vẻ bò lên trên đùi của anh rồi ngồi xuống, đôi tay ôm chặt cổ anh, “ Em biết, A Niệm nhà em là người lợi hại nhất.” 

Thẩm Niệm Thâm nhìn Tôn Điềm Điềm mặt đầy tươi cười, rốt cuộc cũng nhịn không được mà cùng cười lên, cúi đầu ở trên môi cô mà hôn xuống một chiếc. 

Tôn Điềm Điềm cưới đến hai con mắt cũng cong lên, đem Thẩm Niệm Thâm đẩy anh ngã nhờ vào ghế sofa, cùng lúc dữ thế chủ động mà hôn lên môi anh một chiếc. Cô vừa cười vừa nhìn chằm chằm Thẩm Niệm Thâm một lúc lâu, tựa như cảm thấy vẫn chưa đủ, lại cúi đầu hôn lên môi anh thêm một lần nữa. 

Thẩm Niệm Thâm nhịn không được cười, đem cô ôm trong người hướng cái giường mà đi tới. Tôn Điềm Điềm hai chân theo bản năng quấn lấy cái eo của Thẩm Niệm Thâm, còn đôi tay thì gắt gao ôm lấy cổ anh. Tôn Điềm Điềm cười tủm tỉm nhìn anh, vẻ mặt tỏ vẻ kiêu ngạo mà nói: “ Sao bạn trai của em lại soái như vậy này, không thể nghi ngờ ánh nhìn tốt hơn lúc nào hết của em.” 

Thẩm Niệm Thâm cười, “ Em đấy là đang khen anh hay khen chính em?” 

Tôn Điềm Điềm hì hì cười: “ Ánh mắt của anh cũng thực là tốt nha, sao lại tìm thấy được một cô nàng xinh như em đây.
Thẩm Niệm Thâm bất đắc dĩ, sủng nịch mà cười,: “ Là một cô nàng rất xinh đẹp, dịu dàng êm ả.” 

Anh đem Tôn Điềm Điềm thả lên trên giường, tiếp sau đó giơ tay cởi quần áo sẵn sàng đi tắm rửa.

Tôn Điềm Điềm thấy Thẩm Niệm Thâm cởi quần áo, hai con mắt cô chớp chớp nhìn anh mà hỏi, “ A Niệm anh đấy là đang muốn làm gì?” 

Thẩm Niệm Thâm đem áo ấm cởi ra, tiếp sau đó ném tới cạnh bên ghế sofa, thấy hai con mắt Tôn Điềm Điềm không hề chớp mà nhìn anh, thời gian lúc bấy giờ trong tâm anh lại nổi lên ý  muốn trêu đùa tâm tư nguyện vọng cô nàng nhỏ này. Anh tự nhiên giơ tay, đem hai cúc áo sơ mi phía trên từ từ cởi ra, rồi đùng một cái cúi người rất nhanh đem môi mình dán lên môi của cô, ánh nhìn mờ ám, khoé miệng hơi nhếch lên, giọng nói trầm thấp, không che dấu ý cười trên miệng mà hỏi cô: “ Em nói đi?” 

Hai cúc áo sơ mi trên người anh đã được cởi bỏ, lại lòi ra hầu kết quyến rũ đang tăng trưởng đi xuống, chính vì vậy lại gợi lên một cảm hứng cấm dục.
Tôn Điềm Điềm trọn vẹn bị Thẩm Niệm Thâm mê hoặc, mặt đầy hoa si mà nhìn anh, “ A Niệm, anh mặc đồ trắng, áo sơ mi trong rất quyến rũ nha.” 

Vừa nói, còn ôm lấy anh, ngửa đầu ở trên đôi môi anh mà hôn xuống một chiếc, lại cười hì hì hỏi: “ A Niệm, anh muốn em giúp anh cởi quần áo sao?”

Thẩm Niệm Thâm, “……………..”

Ban đầu còn tồn tại ý định trêu đùa cô, lại vì vậy mà hiện tại mọi thứ cứ như đi ngược lại với những gì trình làng lúc ban sơ. 

Reply
7
0
Chia sẻ

đoạn Clip hướng dẫn Share Link Down Anh tốt nhất – nghê đa hỉ wordpress ?

– Một số Keywords tìm kiếm nhiều : ” Review Anh tốt nhất – nghê đa hỉ wordpress tiên tiến và phát triển nhất , Chia Sẻ Link Tải Anh tốt nhất – nghê đa hỉ wordpress “.

Thảo Luận vướng mắc về Anh tốt nhất – nghê đa hỉ wordpress

Bạn trọn vẹn có thể để lại Comments nếu gặp yếu tố chưa hiểu nha.
#Anh #tốt #nhất #nghê #đa #hỉ #wordpress Anh tốt nhất – nghê đa hỉ wordpress

Phương Bách

Published by
Phương Bách