Categories: Thủ Thuật Mới

Review Gió ấm không bằng anh thâm tình ngoại truyện 2022

Mục lục bài viết

Mẹo về Gió ấm không bằng anh thâm tình ngoại truyện Chi Tiết

Cập Nhật: 2021-11-30 23:04:07,Bạn Cần tương hỗ về Gió ấm không bằng anh thâm tình ngoại truyện. Quý quý khách trọn vẹn có thể lại Comments ở cuối bài để Ad đc lý giải rõ ràng hơn.


Chương 1370: Ngoại truyện (633)

Cửa lại bị khóa trong lần nữa, cách cánh cửa nên giờ đây cô cũng không thể nghe thấy tiếng động ở trong nữa.

Tất cả thường rất yên tĩnh.

Phong Lăng đứng ngoài cửa, xoay đầu lại, nhìn cánh cửa kia.

Cô cứ đứng bên phía ngoài như vậy không biết bao lâu, cho tới khi bà Mạch nghe tin chạy tới. Bà nhìn thấy Phong Lăng đứng ngoài cửa, lập tức đi tới gần: Bác sĩ đã đi đến rồi thì cháu cứ trong thời gian tạm thời yên tâm đi. Vừa nãy, chuyện Calli đi tìm bác sĩ bà nghe nói rồi, cháu đã gặp được người bạn của cháu rồi nhỉ?

Phong Lăng không đáp, chỉ đứng ở đó nhìn cánh cửa đóng chặt, không nói tiếng nào.

Thấy vẻ mặt của cô, bà Mạch cũng không chịu nổi, khẽ vỗ vai cô: Cháu à, nếu người đã vẫn còn đấy sống thì dù sao vẫn đang còn kỳ vọng, kiên trì chút.

Phong Lăng khẽ mỉm cười, nhưng ý cười không thật rõ ràng, hiển nhiên chỉ là lễ phép đáp lời bà Mạch, sau nó lại tiếp tục không rỉ tai.

Nửa đêm đến rạng sáng, rạng sáng đến giữa trưa.

Bà Mạch đến rồi đi, đi rồi lại đến, lúc sáng sẵn sàng thức ăn đem lại, thấy Phong Lăng vẫn đứng trong sân chưa đi, đã mấy tiếng đồng hồ đeo tay rồi cánh cửa này cũng không mở ra nữa, Calli và bác sĩ vẫn luôn ở bên trong, cũng không biết hiện giờ thế nào rồi, bà cũng không tiện hỏi nhiều, dứt khoát cũng chỉ trọn vẹn có thể ở ngoài khuyên nhủ Phong Lăng, bảo cô ăn chút gì đó.

Phong Lăng cảm ơn bà, nhưng thật sự cô không đói bụng, cũng không ăn nổi.

Cho tới gần chiều, bà Mạch lại đến, thấy cô vẫn còn đấy đang đứng ở ngoài: Bà thấy sắp mưa rồi, chỗ bọn bà gần hoang mạc, hiếm khi có mưa lắm, với lại bà nhìn thời tiết thế kia, trận mưa này còn có lẽ rằng sẽ không còn nhỏ đâu, cháu về với bà trước đi, đến khi bác sĩ bên này phục vụ nhu yếu thông tin, cháu lại đến xem sao.

Không cần đâu, bà ạ. Cho dù Phong Lăng đã đứng bên phía ngoài rất mất thời hạn, nhưng chân cũng không tê đến mức không thể cử động được. Trước kia, lúc ở địa thế căn cứ bị phạt vác túi nặng đứng cả một ngày là chuyện thường thì, cô nói với bà Mạch: Nhưng vẫn phải làm phiền bà một chuyện.

Cháu nói đi.

Đến khi cửa mở, có lẽ rằng cháu gái bà vẫn sẽ khước từ cho cháu vào.

Phong Lăng nói tới việc đó thì ngừng, bà Mạch lại nhanh gọn hiểu ý của cô, gật đầu: Bà sẽ nỗ lực rỉ tai với con bé, tuy nhiên tính tình con bé hơi nóng nảy, nhưng cũng không phải là đứa xấu bụng. Bà mà nói thì con bé chứng minh và khẳng định sẽ nghe.

Cảm ơn bà.

Nông trường Gorjing ở giáp ranh với hoang mạc, thường thì tất toàn nước ăn, nước dùng đều nhờ vào dòng sông kia.

Ở nơi này nếu một năm trọn vẹn có thể mưa hai cơn thì xem như thể ông trời đã phù hộ lắm rồi.

Mà trận mưa này, thật sự rất to. Theo như lý giải của bà Mạch, đấy là trận mưa lớn số 1 trong mười mấy năm bà ấy đến nông trường Gorjing.

Sấm chớp rầm trời, mưa như trút nước.

Người đàn ông trên giường đã được bác sĩ thay quần áo cả trong lẫn ngoài lần nữa, những vết thương trên người cũng được thoa thuốc. Sau khi được uống thuốc, người đàn ông đã ngủ liền hai giấc, sau khoản thời hạn tỉnh lại, tỉnh táo chưa tới một giờ đồng hồ đeo tay lại ngủ mất. Thật ra là thể lực không chống đỡ nổi nữa, dù là gánh nặng khung hình hay là mất mát trong tâm đều quá nặng.

Bác sĩ Mona đứng bên bàn thuốc và kim châm cứu, vừa kiên trì điều chế thuốc vừa dùng tiếng địa phương nói: Bên ngoài đang mưa à?

Calli vâng một tiếng: Nghe như trời mưa rồi.

Sau đó bác sĩ Mona do dự chốc lát, lại liếc nhìn về phía cánh cửa đóng chặt: Xem thử có phải cô Phong vẫn chưa đi hay là không, lúc sáng ngày hôm nay cô ấy vẫn luôn ở ngoài đấy.

Calli không hề cách nào, đành phải quay người đi tới cạnh cửa, khẽ mở hé cửa, nhìn ra ngoài.

Phong Lăng vẫn đứng trong sân, thật sự từ tối qua đến giờ đều không dịch chuyển lấy một bước, mưa to như trút nước, cô vẫn đứng đứng thẳng tắp trong mưa.

Ở cái thị xã nhỏ này tỷ trọng trai gái xem như bình đẳng, phụ nữ không phải số ít, nhưng Calli trước đó chưa từng gặp người phụ nữ kiên cường chính trực như vậy này. Rõ ràng cũng là một cô nàng trẻ, mới đầu cô đứng ở ngoài, Calli còn nhận định rằng cô chỉ đang dùng khổ nhục kế mà thôi, nhận định rằng cô muốn dùng cách này ép người ở trong nhà đau lòng vì cô, trọn vẹn có thể cho cô vào.

Nhưng người ở trong nhà biết được cô vẫn luôn đứng ở ngoài, cũng không nói gì.

Mà từ tối qua đến giờ, đã lâu như vậy rồi, Phong Lăng không ăn không uống cũng không rời đi, càng không mếu máo ầm T gào thét gì hết.

Cô nhìn một lát, khẽ đóng khe cửa hơi mở hé lại, xoay đầu nói nhỏ với bác sĩ: Vẫn còn đứng ở đó.

Lúc này, mí mắt người đàn ông đang ngủ say trên giường hơi giật giật, dường như muốn mở mắt ra, nhưng lại không tồn tại sức lực, cứ như vậy rất mất thời hạn, ở đầu cuối mới mở được mắt ra, nhưng vẫn không nhìn thấy gì như cũ, chỉ trọn vẹn có thể nghe thấy tiếng mưa và sấm chớp rầm trời.

Phong Lăng đứng ở ngoài, tuy nhiên mưa rất rộng, nhưng cô không hêề thấy lạnh.

Nơi này quanh năm đều là ba mươi mấy độ rất oi bức, hiếm khi trời mưa, nên cũng chưa tới mức lạnh giá.

Cô nhớ lại dường như trường hợp này đã và đang xẩy ra một lần.

Lúc cô trở lại nhà họ Phong chính vì xuất huyết dạ dày còn sốt cao hôn mê mà ở trong phòng hai ngày, tiếp sau đó người giúp việc nói, Lệ Nam Hành ở ngoài, lúc đó cô không thích gặp anh, anh cứ đứng ở ngoài theo dõi cô rất mất thời hạn, anh cũng không miễn cưỡng đòi vào thăm cô, chỉ đứng ở nơi đó bảo vệ cô thôi.

Khi đó, cô xuống giường, lúc đi tới bên hành lang cửa số vẫn nhìn thấy anh đứng ở ngoài.

Thời gian như bóng câu qua khe cửa, không ngờ vậy mà sẽ đã có được một ngày như vậy này, toàn bộ đều hòn đảo ngược lại, anh ở trong, cô ở ngoài, người đàn ông đã từng nhiều lần muốn kéo cô vào toàn thế giới của anh, hiện giờ lại từ chối quen biết, từ chối gặp mặt cô.

Hiện tại, ở đầu cuối cô đã biết khi đó, Lệ Nam Hành đứng ở ngoài đã nghĩ gì rồi.

Anh chỉ muốn ở bên cô mà thôi, không cần nhận được gì cả.

Nước mưa theo lông mi rơi xuống dưới, lăn trên mặt, tay Phong Lăng lẳng lặng đặt xuôi theo thân người, ánh nhìn vẫn nhìn căn phòng trước mặt.

Cho đến khi trời tối, mưa vẫn chưa ngừng.

Lúc này, cửa phòng vẫn luôn đóng chặt đùng một cái mở ra, Calli bung dù đi ra, đi tới cạnh bên Phong Lăng, tức giận nói: Vào đi, mưa to lắm, mặc dầu cô không thấy lạnh, dầm mưa mãi như vậy này cũng không tốt cho sức mạnh. Gần đây bệnh nhân của chú Mona tăng nhiều lắm rồi, chú ấy không muốtn lại thêm cả cô nữa đâu.

Đọc truyện hay hãy nhớ là like và san sẻ truyện tới bạn hữu, để lại phản hồi là phương pháp để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày một-gấp đôi để tụi mình có kinh phí góp vốn đầu tư duy trì web những bạn nhé!

Video full hướng dẫn Chia Sẻ Link Cập nhật Gió ấm không bằng anh thâm tình ngoại truyện ?

– Một số từ khóa tìm kiếm nhiều : ” đoạn Clip hướng dẫn Gió ấm không bằng anh thâm tình ngoại truyện tiên tiến và phát triển nhất , Share Link Down Gió ấm không bằng anh thâm tình ngoại truyện “.

Hỏi đáp vướng mắc về Gió ấm không bằng anh thâm tình ngoại truyện

Bạn trọn vẹn có thể để lại Comments nếu gặp yếu tố chưa hiểu nhé.
#Gió #ấm #không #bằng #anh #thâm #tình #ngoại #truyện

Phương Bách

Published by
Phương Bách