Categories: Thủ Thuật Mới

Review Thầy dạy học ngày xưa được gọi là gì Chi tiết

Mục lục bài viết

Thủ Thuật Hướng dẫn Thầy dạy học rất mất thời hạn rồi được gọi là gì 2022

Update: 2022-03-13 16:45:13,Bạn Cần biết về Thầy dạy học rất mất thời hạn rồi được gọi là gì. Quý khách trọn vẹn có thể lại Comments ở phía dưới để Tác giả đc lý giải rõ ràng hơn.


1,Tham khảo:

Nhân ngày 20 tháng 11, em về thăm lại mái trường xưa. Nơi đã dạy em bao kiến thức và kỹ năng để em trọn vẹn có thể làm một người bác sĩ như hiện giờ.

Em bước lại gần ngôi trường mến yêu, cái cổng hiện ra trước mắt. Nhìn dòng chữ “Trường trung học cơ sở Trần Phú” mà trong tâm thấy bâng khuâng vô cùng. Cổng trường hiện giờ đã được quét vôi thật sạch. Bước vào cổng, hiện rõ trong hai con mắt em là kỉ niệm thơ ấu ngày nào, chơi đùa, bắn bi, rượt bắt nô nức dưới sân trường. Hàng cây xà cừ thuở trước chỉ cao tới tầng hai là cùng mà hiện giờ đã xum xuê, toả bóng khắp sân trường. Khẽ sờ tay vào lớp vỏ xù xì, em thầm hỏi: “Cây ơi, mày còn nhớ tao không?” Cành cây lay động như muốn vấn đáp rằng: “Có chứ, làm thế nào cây này quên được cậu học trò Thăng ngày nào”. Em cười nhẹ rồi đi về phía sau trường, dãy núi trước kia hiện giờ đã được khai thác làm thêm một dãy nhà cho những em học viên lớp bảy, lớp tám.

 

Học sinh hiện giờ không như trước kia nữa, một ngày học luôn cả sáng lẫn chiều. Em quay mắt về phía căn phòng lớp em ngày nào. Nó không hề như xưa nữa mà rất khang trang, bốn cái quạt, sáu cái đèn và cái bảng to lớn cũng đủ biết điều này. Em tiến lên lầu, xem qua một lượt. Chà, thật là tuyệt, phòng thực hàng được trang bị toàn những máy tính tân tiến màn hình hiển thị phẳng, cả thảy hơn bốn mươi chiếc. Chẳng phải hai người một máy như ngày nào nữa. Còn thư viện thì toàn những thiết bị tân tiến. Học sinh thời nay hơn trước đó kia nhiều quá. Đi qua dãy hiên chạy, bỗng em phát hiện ra một sân bóng rộng. Em chạy xuống, thấy một trái banh nằm lăn lóc. Chắc là mấy cậu học trò chơi xong quên không bỏ lại trường đây mà. Em lấy chân lăn bóng trên nền cát rồi sút một cú nhẹ vào cái khung thành. Những kỉ niệm ngày ấy tuôn trào. Hồi ấy, nơi đây còn là một một bãi đầy đất đá, còn cái khung thành chỉ là hai cái cọc và một thanh gỗ ở trên thôi, còn hiện giờ, khung thành sắt có bảo phủ lưới xung quanh, tuyệt quá. Bỗng, em nhớ ra là mình còn phải thăm thầy cô nên rảo nhanh bước về phía phòng truyền thống cuội nguồn. Bước vào căn phòng, những thầy cô đang họp nên em không đủ can đảm làm phiền mà đứng chờ. Họp xong, thầy cô tổ chức triển khai liên hoan mừng ngày vui, đến hiện giờ, em mới đánh bạo tiến ra, chào thầy cô. Mọi người nhìn em với một chút ít ngỡ ngàng. Em thưa:

– Thưa mọi người, em là Thăng đây ạ.

Lúc bấy giờ, một vài thầy cô mới “Ồ” lên. Một số người trẻ tuổi vẫn còn đấy ngỡ ngàng, rồi tiếp sau đó hỏi những người dân già hơn:

– Học sinh cũ của mấy anh chị à!

Em đoán đó là người mới về trường. Bỗng, cô Mai Ly hỏi:

– Thăng này, hiện giờ em đang làm gì thế?

Bao năm tháng cách xa, hiện giờ cô có vẻ như già đi thật nhiều, mái tóc điểm hoa râm và khuôn mặt có nhiều vết nhăn theo ngày tháng. Mặc dù vậy, em vẫn trọn vẹn có thể nhận ra cô bởi giọng nói và hai con mắt hiền từ mà năm tháng không thể phai nhoà. Em vấn đáp:

– Thưa cô, em hiện giờ đang bác sĩ tại bệnh viện đa khoa Đức Tín ạ.

– Vậy à? – cô đáp.

Em hỏi cô:

– Cô ơi, cô Hoà và những thầy cô khác đâu ạ.

 

– Họ về hưu cả rồi. Còn cô dạy hết trong năm này cũng về hưu nốt.

Nghe cô nói, em rất buồn, nhưng kìm chế được và hỏi cô thêm:

– Học sinh của cô dạy có ngoan không ạ.

Cô vấn đáp:

– Đương nhiên, dù sao thì chúng cũng đâu có lì bằng cậu học trò Thăng lớp 6D của tôi Thuở nào.

Em cười, cô cũng cười. Rồi tiếp sau đó, những thầy cô khác cũng hỏi chuyện. Thân mật lắm! Trò chuyện hồi lâu thì em nhớ ra một việc quan trọng. Vội chạy ra cổng, lấy vài gói quà tặng thầy cô. Xong việc, em ra về.

Bước thoát khỏi cổng trường mà trong tâm em thấy quyến luyến vô cùng. Ngôi trường này đã cùng em trải qua bao kỉ niệm đẹp và ở đó có những con người tuyệt vời đã chắp cho em đôi cánh để em vững xộc vào đời.

2,Tham Khảo:

Trong suốt đời sống dài và rộng của con người, thì những tháng năm được ngồi trên ghế nhà trường là khoảng chừng thời hạn đẹp tươi nhất bởi khi đó, ta chỉ là những đứa học trò hồn nhiên, vô lo, vô nghĩ, không trở thành tiền bạc áo cơm đè nén trên đôi vai. Tôi cũng luôn có thể có trong năm tháng như vậy với những kỷ niệm đẹp tươi dưới những mái trường thân yêu cạnh bên những người dân bạn và thầy cô yêu quý. Một trong những kỷ niệm mà tôi nhớ nhất không lúc nào quên với thầy cô giáo của tớ là lúc tôi học lớp ba, bị trượt kỳ thi học viên giỏi.

Khi tôi còn nhỏ, tôi đã được cha mẹ dạy rằng phải học tập thật tốt, như vậy tương lai mới đỡ vất vả. Suy nghĩ ấy đã tạo ra trong con người tôi thế cho nên mặc dầu lúc còn bé đến lúc lớn lên tôi luôn nỗ lực học tập thật chăm chỉ vì tương lai của mình mình. Khi tôi còn học lớp ba, tôi đã rất nỗ lực thật nhiều trong những môn văn hóa truyền thống như văn và toán. Bởi vậy ngay từ trên thời gian đầu xuân mới, tôi đã thuận tiện và đơn thuần và giản dị để lại ấn tượng tốt trong tâm cô giáo của tôi khi đó, cô Hà – giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Cô luôn giúp sức tôi trên lớp, tận tình giảng dạy và chỉ bảo cho tôi. Tôi còn nhớ, có một lần tôi viết văn được cô cho mười điểm. Điểm mười ấy tựa như một dấu ấn ghi nhận kĩ năng của tôi, luôn nhắc nhở tôi phải nỗ lực hơn thế nữa để học tốt môn học này. Cô Hà luôn khuyến khích tôi sáng tạo trong những bài văn của tớ. Nhờ có sự nhiệt tình của cô mà lòng tôi như được thổi lửa, tôi yêu môn văn lúc nào không hay. Cô luôn trêu tôi: “Em có tố chất học văn đấy. Cố lên! Biết đâu tương lai trở thành cô giáo như cô thì sao?” Mỗi khi đó, tôi chỉ biết cười với cô nhưng trong tâm tôi vui lắm, cảm thấy mình như được tiếp thêm sức mạnh để nỗ lực hơn trong học tập. Trường tiểu học của tôi hồi ấy thời gian ở thời gian cuối năm nào thì cũng tổ chức triển khai thi học viên giỏi để những học viên có thời cơ được cọ sát và rèn luyện bản thân. Năm ấy, tôi cũng thấy mình náo nức, có chút phấn khích đợi chờ vào cuộc thi thời gian ở thời gian cuối năm để sở hữu thời khung hình hiện kĩ năng của mình mình mình. Ngày thi ở đầu cuối cũng đến. Lúc làm bài thi do chủ quan, đinh ninh mình sẽ làm được nên tôi cũng không đọc kỹ đề bài, chỉ đọc lướt qua đề bài văn và cứ thế cắm cúi viết mà chẳng hề hay biết tôi đã lạc đề. Hôm ấy đi thi về, cô giáo có hỏi qua thì tôi cũng cứ thế tự tin vấn đáp rằng mình làm bài tốt. Mấy ngày tiếp sau đó, tôi cũng không nghĩ về bài làm quá nhiều nữa mà khởi đầu nghỉ xả hơi. Đến một buổi tối, mẹ tôi đi thao tác về thông tin cho tôi rằng ngày hôm nay cô giáo có gọi cho mẹ nói kết quả thi học viên giỏi. Lúc nghe lời mẹ nói, tai tôi như ù đi, tôi không nói gì được vì sốc, chỉ biết cứ thế chạy vội lên phòng không chịu ra ngoài vì quá vô vọng vì bản thân: môn văn tôi dưới trung bình mặc dầu đấy là môn mà tôi tự tin nhất. Tôi chỉ biết tự trách bản thân, tại sao lại ngu xuẩn đến mức chủ quan mà không đọc kỹ yêu cầu của đề để rồi đến ở đầu cuối lại xẩy ra sai lầm đáng tiếc ngu ngốc như vậy. Cả buổi tối hôm đấy, tôi cứ nằm trong phòng khóc mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Sáng hôm sau dậy, đầu tôi đau như búa bổ, cảm thấy khắp khung hình mình mẩy đều mệt mỏi rã rời, không những thế còn thấy nóng bừng rất khó chịu. Lúc trải qua chiếc gương ở phía tủ quần áo tôi mới để ý cả mặt đều nổi lên những chấm đỏ rất thuận tiện sợ, vội bảo mẹ thì mới có thể biết mình bị sốt phát ban. Lúc ấy tôi chỉ có một ý nghĩ duy nhất: “Sao số mình xui xẻo thế, đã thi trượt học viên giỏi lại còn bị ốm cùng lúc thế này!”. Do cơn sốt nên ở đầu cuối hôm chụp hình tập thể lớp thời gian ở thời gian cuối năm ấy tôi đang không thể đến. Mấy ngày sau đến trường, tôi không đủ can đảm nhìn thẳng mặt cô, lúc nào thì cũng chỉ biết cúi gằm xuống mặt đất vì cảm thấy bản thân đã làm cô vô vọng. Thế nhưng ngay buổi sáng cô đã gọi riêng tôi xuống sân trường khiến tôi rất là ngạc nhiên. Cô nói:

– Đứa trẻ ngốc, cô nghe mẹ em kể lại rồi. Việc gì em phải làm khổ mình như vậy. Người xưa đã có câu: thắng không kiêu bại không nản. Trong đời học viên của em còn nhiều cuộc thi thử thách hơn này nhiều, vậy nên đừng có buồn, điều quan trọng là phải ghi nhận rút ra bài học kinh nghiệm tay nghề để lần sau mình không tái phạm nữa. Vậy nên cô mong em trong tương lai sẽ đã có được nhiều thời cơ để nỗ lực và phát huy bản thân mình hơn thế nữa nhé!

– Dạ vâng ạ! – Tôi nghẹn ngào mà vấn đáp.

Tôi sau khoản thời hạn nghe lời dặn dò chỉ bảo của cô xong liền cảm thấy mắt mình có chút cay cay. Cô vẫn luôn quan tâm tôi và mong ước tôi trọn vẹn có thể lớn khôn, trưởng thành hơn thế nữa trên con phố học tập đầy gian truân. Hơn nữa ngày hôm ấy, tôi còn được cô tặng cho một bất thần to nhiều hơn – tôi được chụp cùng cô một bức hình riêng để làm kỷ niệm thời gian ở thời gian cuối năm học. Bức ảnh tôi và cô cùng nhau đứng dưới gốc phượng đỏ rực năm ấy vẫn được tôi giữ gìn đến tận hiện giờ. Mỗi lần lôi tấm hình ra ngắm, tôi lại nhớ về thuở nào học trò non nớt, đã từng có những lúc ngốc nghếch mà phạm phải sai lầm đáng tiếc như vậy và cũng thấy trong tâm mình ngọt ngào biết bao vì đã đã có được một người cô giáo đã tận tâm chỉ bảo mình đến như vậy. Lời dạy bảo của cô luôn in sâu trong trái tim tôi.

Giờ đây, tôi đã lớn khôn, đã dần dần trưởng thành qua từng ngày, cô đã và đang lái biết bao chuyến đò dẫn dắt những lứa học viên nên người nhưng tôi vẫn giữ liên lạc với cô. Vào những dịp kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam, tôi lại về thăm lại trường xưa, thăm lại người cô giáo đã từng dìu dắt mình suốt năm lớp ba. Dù thời hạn có trôi qua, tôi vẫn sẽ luôn nhớ về cô – người mẹ hiền thứ hai của tôi cùng kỷ niệm tuổi học trò nhỏ của tớ hồn nhiên mà quý giá.

  • lý thuyết
  • trắc nghiệm
  • hỏi đáp
  • bài tập sgk

Nghề dạy học rất mất thời hạn rồi được gọi là gì

Các vướng mắc tương tự

Reply
7
0
Chia sẻ

Review Share Link Tải Thầy dạy học rất mất thời hạn rồi được gọi là gì ?

– Một số Keywords tìm kiếm nhiều : ” đoạn Clip hướng dẫn Thầy dạy học rất mất thời hạn rồi được gọi là gì tiên tiến và phát triển nhất , Share Link Cập nhật Thầy dạy học rất mất thời hạn rồi được gọi là gì “.

Hỏi đáp vướng mắc về Thầy dạy học rất mất thời hạn rồi được gọi là gì

Bạn trọn vẹn có thể để lại Comment nếu gặp yếu tố chưa hiểu nhé.
#Thầy #dạy #học #ngày #xưa #được #gọi #là #gì Thầy dạy học rất mất thời hạn rồi được gọi là gì

Phương Bách

Published by
Phương Bách