Mục lục bài viết
Update: 2022-03-23 23:24:14,Bạn Cần tương hỗ về Bài thơ trong sách tiếng việt lớp 1. Quý khách trọn vẹn có thể lại Thảo luận ở phía dưới để Ad đc lý giải rõ ràng hơn.
Lớp một ơi lớp mộtĐón em vào năm trướcNay giờ phút chia tay
Gửi lời chào tiến bước
Chào bảng đen cửa sổChào chỗ ngồi thân quenTất cả chào ở lại
Đón những bạn nhỏ lên
Đọc lại những bài thơ, những đoạn văn ngắn, hay, trong sáng in trong sách giáo khoa cấp 1 học hồi xưa (trong năm 80) mà bồi hồi. Những bài học kinh nghiệm tay nghề tiếng Việt ấy vẫn còn đấy nhớ như in, tiếc là mình không giữ được những quyển sách đáng quý đó. Giờ xem sách giáo khoa mới mà chán, khô cứng, giáo điều, thậm chí còn không phù thích phù hợp với độ tuổi. …
my.opera/gaoszoa/blog/show.dml/4247776
Quyển sách mới
Hôm nay cô giáo phát cho Quỳnh một quyển sách mới. Sách Tập đọc chứ không phải sách học vần. Ra khỏi lớp, Quỳnh chạy ngay về nhà khoe với bà, với mẹ rồi mở sách ra xem. Ồ sách mới tinh, mùi giấy thơm phức, nhiều tranh vẽ đẹp, Quỳnh cất tiếng đọc vang khắp nhà.
***
Đẹp mà không đẹp
Thấy bác Thành trải qua, Hùng liền hỏi: “Bác Thành ơi bác xem con ngựa của cháu vẽ có đẹp không?”Trên bức tường trắng hiện lên hình một con ngựa đang leo núi….Bác Thành xem xong rồi bảo: “Cháu vẽ đẹp đấy nhưng còn tồn tại chỗ chưa đẹp”.”Chỗ nào chưa đẹp hả bác”.
“Chỗ không đẹp là bức tường của nhà trường đã biết thành vẽ bẩn cháu ạ”
***
Đẹp vô cùng tổ quốc ta ơiRừng cọ đồi chè đồng xanh ngào ngạtNắng chói sông Lô hò ô tiếng hát
Chuyến phà dào dạt bến nước Bình Ca
***
CHÀO LỚP MỘT
Hữu Tưởng
Lớp một ơi lớp mộtĐón em vào năm trướcNay giờ phút chia tay
Gửi lời chào tiến bước
Chào bảng đen cửa sổChào chỗ ngồi thân quenTất cả chào ở lại
Đón những bạn nhỏ lên
Chào cô giáo kính mếnCô sẽ xa chúng emLàm theo lời cô dạy
Cô sẽ luôn ở bên
Lớp một ơi lớp mộtĐón em vào năm trướcNay giờ phút chia tay
Gửi lời chào tiến bước.
***
Quýt nhà ai chín đỏ câyHỡi em đi học hây hây má hồngTrường em ngói đỏ trong thôn
Ríu ra ríu rít chim non đầu làng
***
Cốc cốc cốcAi gọi đóTôi là thỏNếu là thỏ
Cho xem tai
Cốc cốc cốcAi gọi đóTôi là naiNếu là nai
Cho xem gạc
Cốc cốc cốcAi gọi đóTôi là gióNếu là gióXin mời vàoKiễng chân caovào cửa giữaCùng soạn sửaĐón trăng lênQuạt mát thêmHơi biển cảTươi hoa láĐẩy buồm thuyềnĐi khắp miền
Làm việc tốt
***
Mẹ gà ấp ủMười quả trứng trònMười chú gà con
Hôm nay ra đủ.
Lông vàng mát dịuMắt đẹp sáng ngờiơi chú gà ơi
Ta yêu chú lắm
Mẹ dang đôi cánhCon biến vào trongMẹ ngẩng đầu trông
Bọn diều bọn quạ
Bây giờ thong thảMẹ tăng trưởng đầuĐàn con bé xíu
Líu ríu chạy sau
Con mẹ đẹp saoNhững hòn tơ nhỏChạy như lăn tròn
Trên sân trên cỏ …
***
Chị Võ Thị Sáu
Người con gái trẻ măngGiặc đem ra bãi bắnĐi giữa hai hàng línhVẫn ung dung mỉm cườiNgắt một đóa hoa tươiChị cài lên mái tócĐầu ngẩng cao bất khuấtNgay trong lúc hy sinhBây giờ dưới gốc dương
Chị nằm nghe biển hát
***
Ngủ rồi
Phạm Hổ
Gà mẹ hỏi gà con:Đã ngủ chưa đấy hả?Cả đàn gà nhao nhao:
Ngủ cả rồi đó ạ
***
Lời Cô Dạy
mẹ mẹ ơi cô dạyphải giữ sạch đôi taybàn tay mà dây bản
sách áo cũng bẩn ngay
mẹ mẹ ơi cô dạycãi nhau là không vuicái miệng nó xinh thế
chỉ nói điều hay thôi
***
Tổ ong lủng lẳng trên cànhTrông đầy mật nhộng ngon lành lắm thayCáo già nhè nhẹ lên câyĐịnh rằng lấy được ăn ngay cho giònOng thấy cáo muốn cướp conKéo nhau xúm lại vây tròn cáo taChâm đầu châm mắt cáo giàCáo già đau quá phải sa xuống rồiOng kia yêu giống yêu nòi
Đồng tâm hiệp lực đuổi loài cáo đi
***Bóc Lịch
Bế Kiến Quốc
Em cầm tờ lịch cũNgày ngày hôm qua đâu rồi?Ra ngoài sân hỏi bố
Xoa đầu em bố cười
Ngày ngày hôm qua ở lạiTrên cành hoa trong vườnNụ hồng lớn thêm mãi
Đợi đến ngày tỏa hương
Ngày ngày hôm qua ở lạiTrong hạt lúa mẹ trồngCánh đồng chờ gặt hái
Chín vàng màu ước mong
Ngày ngày hôm qua ở lạiTrong vở hồng của conCon học tập chăm chỉ
Là ngày qua vẫn còn đấy
***
Nắng
Nắng lên rất cao theo bố,Xây thẳng mạch tường vôi.Rồi chạy vào sân phơi,Hong thóc khô cho mẹ.Nắng chạy nhanh lắm nhé,Chẳng ai đuổi theo kịp đâu.Thoắt đã về vườn rau,Soi cho ông nhặt cỏ.Rồi xuyên qua hành lang cửa số,
Nắng giúp bà xâu kim.
***
Chùm hoa dẻBờ cây chi chít láChùm rẻ treo nơi nàoGió vê đưa hương lạ
Cứ thơm hoài xôn xao
Bạn trai vin cành háiBạn gái lượm đầy tayBạn trai túi áo đầy
Bạn gái cài sau nón
Chùm này hoa vàng rộmRủ nhau dành tặng côLớp học chưa tới giờ
Đã thơm bàn cô giáo
***Thương ông
Tú Mỡ
Ông bị đau chânNó sưng nó tấyĐi phải chống gậyKhập khiễng khập khàBước lên thềm nhàNhấc chân khó quáThấy ông nhăn nhóViệt chơi ngoài sânLon ton lại gầnÂu yếm nhanh nhảu– Ông vịn vai cháu
Cháu đỡ ông lên
Ông bước lên thềmTrong lòng vui sướngQuẳng gậy cúi xuốngQuên cả đớn đauÔm cháu xoa đầu– Hoan hô thằng bé!Bé thế mà khỏe
Vì nó thương ông.
(Đôi mắt sáng trongViệt ta thủ thỉ:– Khi nào ông đauÔng nói mấy câu”Không đau! Không đau!”Dù đau đến đâu
Khỏi ngay lập tức.
Ông phải phì cười:– Ừ, ông theo lờiThử xem có nghiệm:”Không đau! Không đau!”Và ông gật đầu:– Khỏi rồi! Tài nhỉ”Việt ta thích chí:– Cháu đã bảo mà… !Và móc túi ra
– Biếu ông cái kẹo!)
***
Mùa thu của em
Mùa thu của emLà vàng hoa cúcNhư nghìn con mắt
Mở nhìn trời êm.
Mùa thu của emLà xanh cốm mớiMùi hương như gợi
Từ màu lá sen
Mùa thu của emRước đèn họp bạnHội rằm tháng tám
Chị Hằng xuống xem
Ngôi trường thân quenBạn thầy mong đợiLật trang vở mới
Em vào trong thời gian ngày thu.
***Tí Xíu
Ngô Văn Phú hà đông
Gọi là Tí XíuMà chẳng bé đâuTí biết lấy rauĐem về cho mẹTí biết nấu nướngHai bữa cơm canhTí còn nhờ ôngPha thanh tre cậtTí ngồi Tí vótĐược mười cây chôngGởi đồn biên phòng
Đánh quân cướp nước.
***
Cứ mỗi độ thu sangHoa cúc lại nở vàngNgoài vườn mừi hương ngát
Ong bướm bay rộn ràng
Em cắp sách tới trườngNắng tươi rải trên đườngTrời xanh thay áo mới
Đẹp sao lúc thu sang
***
Cô giáo em
Sáng nào em đến lớpCũng thấy cô đến rồiĐáp lời chào cô ạCô mỉm cười thật tươicô dậy em tập viếtGió đưa thoảng hương nhàiNắng ghé vào cửa lớpXem chúng em học bàiNhững lời cô giáo giảngẤm trang vở thơm thoYêu thương em nhớ mãi
Những điểm 10 cô cho.
***
Sân nhà em sáng quáNhờ ánh trăng sáng ngờiTrăng tròn như cái đĩa
Lơ lửng mà không rơi
Những đêm nào trăng khuyếtTrông giống con thuyền trôiEm đi trăng theo bước
Như muốn cùng đi dạo!
***
Bút chì xanh đỏ
Bút chì xanh đỏEm gọt hai đầuEm thử hai màu
Xanh tươi, đỏ thắm
Em vẽ làng xómTre xanh lúa xanhSông máng lượn quanh
Một dòng xanh mát
Trời mây bát ngátXanh ngắt mùa thuXanh màu ước mơ
Em xoay đầu đỏ
Vẽ nhà em ởMái ngói đỏ tươiTrường học trên đồi
Em tô đỏ thắm
Cây gạo đầu xómHoa nở chói ngờiA! Nắng lên rồi
Mặt trời đỏ chót
Lá cờ Tổ quốcBay giữa trời xanhChị ơi bức tranh
Quê ta đẹp quá!”.
***
Vào xem nhà máy sản xuất
Vào xem nhà máySửa chữa ô tôỞ vùng ngoại ô
Mới vừa thiết kế
Tôi thấy la liệtMáy nhỏ máy toCái kêu ro roCái kêu huýt huýtCái thổi xuỵt xuỵtCái thét ào àoRầm rập xôn xao
Nhịp nhàng răm rắp
***
Cánh đồng lúa chín
Trúc Mai
Ánh nắng ban mai trải xuống cánh đồng vàng óng, xua tan dần hơi lạnh muà đông. Lúa nặng trĩu bông, ngả nguồn vào nhau, thoang thoảng mừi hương. Từng cơn gió nhẹ làm cả biển lúa vàng rung rinh như gợn sóng. Đàn chim gáy ở đâu bay về gù vang cánh đồng, như hoà nhịp với tiếng hát trên những thửa ruộng. Các tổ lao động đang thoăn thoắt đưa tay hái, xén ngang từng bụi lúa. Nón trắng nhấp nhô, mọi người dàn thành hàng ngang như một đoàn quân đang uyển chuyển tiến bước.
Ngày mùa, cánh đồng lúa trông thật là thích mắt.
***
Mưa rồi, trời mưa to quá! Gió ném rào rào từng vốc nước xuống mặt đường. Gió lay cây rồi giật ra từng nắm lá tung lên trời.Giữa cảnh ấy, trên cây sấu già kia có hai con chim. Con chim bé run rẩy kêu:– Chíp ! Chíp !Chim lớn dỗ dành:– Ti ri… ti ri…Không ai biết trên cây sấu ấy có con chim lớn đang che chở cho con chim bé dưới trời mưa gió.
Sáng hôm sau, khi tia nắng óng ánh vừa rơi xuống chỗ ẩn nấp, con chim lớn mở choàng mắt. Nó giũ giũ lông cánh cho khô rồi khẽ nhích ra ngoài. Tia nắng ấm vừa vặn rơi xuống đúng chỗ con chim non đang ngái ngủ, lông cánh vẫn khô nguyên.
***Ông bác sĩ già
Ngô Quân Miện
Đêm ấy, bé Vân sốt cao, phải vào bệnh viện. Em lo ngại nhìn ông bác sĩ già đeo kính trắng, cổ đeo cái ống nghe như chiếc vòng bạc. Khi khám cho Vân, đôi mày ông cứ nhíu lại như nghĩ ngợi điều gì. Cuối cùng, hai con mắt ông sáng lên làm mẹ và Vân thấy nhẹ khắp khung hình: “Cháu bị cảm thôi! Chị cứ yên tâm”.Đêm ấy, Vân thức dậy mấy lần. Lần nào Vân cũng thấy cái bóng áo trắng và những bước tiến vội vã của ông trải qua. Mẹ bảo: “Đêm nay, có bốn, năm ca cấp cứu. Bác sĩ thao tác suốt đêm!”.
Đến hiện giờ, Vân vẫn không quên được khuôn mặt hiền từ, mái tóc sợi đen sợi trắng, hai con mắt đầy yêu thương và lo ngại của ông.
***
Chú gà trống ưa dậy sớm
Mấy ngày hôm nay trời rét cóng tay. Càng về sáng, tiết trời càng lạnh giá. trong nhà bếp, bác mèo mướp vẫn nằm lì bên đống tro ấm. Bác lim dim hai con mắt, luôn miệng gừ gừ kêu: “Eo ôi! Rét! Rét!”.
Thế nhưng mới sớm tinh mơ, chú gà trống đã chạy tót ra giữa sân. Chú vươn mình, dang đôi cánh to, khoẻ như hai chiếc quạt, vỗ cánh phành phạch. cái mào đỏ rực. Chú rướn cổ lên gáy “o…o!” vang cả xóm. Bộ lông màu tía trông thật thích mắt. Chú chạy đi chạy lại quanh sân, đôi đùi mập mạp cứng ngắc.
***
Xe lu và xe ca
Phong Thu
Xe lu và xe ca cùng đi trên đường với nhau. Thấy xe lu đi chậm. xe ca chế:– Cậu đi như con rùa ấy! Xem tớ đây này!Nói rồi, xe ca phóng vụt lên, bỏ xe lu ở tít đằng sau. Xe ca tưởng mình thế là giỏi lắm.Tới một quãng đường bị hỏng, xe ca phải đỗ lại vì lầy lội quá. Bấy giờ xe lu mới tiến lên. Khi đám đá hộc và đá cuội ngổn ngang đổ xuống, xe lu liền lăn qua lăn lại cho phẳng như mặt gương. Nhờ vậy mà xe ca mới tiếp tục lên đường.
Từ đấy xe ca không chế giễu xe lu nữa. Xe ca hiểu đã hiểu rằng: việc làm của xe lu là như vậy.
***
Bến Nhà Rồng
Đoàn Giỏi
Nền trời rực hồng. Từng đàn chim én chao lượn, bay ra phía biển. Những con tàu sơn trắng đậu san sát, tung bay cờ đủ màu của những nước. Trông chúng như những toà thành tháp nổi, ẩn hiện giữa sương mù và làn khói nước nhè nhẹ cuốn lên trong gió ban mai.Một hồi còi rền mặt sông. Hùng hỏi ông:– Cháu nghe nói mấy chú hoa tiêu biết hết những chỗ sâu, cạn, những chỗ có đá ngầm trên sông này phải không ông?– Đúng!– Giỏi quá ông nhỉ!
– Nhưng Bác Hồ mới là người hoa tiêu tài tinh luyện. Cách đây bảy mươi năm, từ bến cảng này, Bác đã ra đi tìm đường cứu nước. Bác đã lái con thuyền Tổ quốc Việt Nam vượt muôn trùng sóng gió, đến bến bờ Độc lập, Thống nhất ngày này đấy, cháu ạ!
***
Đàn bê của anh Hồ Giáo
Phượng Vũ
Bây giờ đã sang tháng ba. Đồng cỏ Ba Vì vẫn không thay đổi vẻ đẹp như hồi đầu xuân. Không khí trong lành và rất ngọt ngào. Bầu trời cao vút, trập trùng những đám mây trắng…Giáo đứng trên đồng cỏ đã lâu lắm. Đàn bê ăn quanh quẩn ở bên anh.
Giống như những đứa trẻ quấn quýt cạnh bên mẹ, đàn bê cứ quẩn vào chân anh. Chúng vừa ăn vừa đùa nghịch. Những con bê đực, y hệt những em bé trai khoẻ mạnh, chốc chốc lại ngừng ăn, nhảy quẩng lên rồi chạy đuổi nhau thành một vòng tròn chung quanh Giáo…Những con bê cái thì khác hoàn toàn. Chúng rụt rè chẳng khác nào những em gái được bà chiều, lúc nào thì cũng chăm nom không đủ can đảm đi dạo xa… Chúng ăn nhỏ nhẹ, từ tốn. Thỉnh thoảng một con, chừng như nhớ mẹ, chạy qua chỗ Giáo, dụi mõm vào người anh nũng nịu. Con khó tính hay vòi cứ sán vào lòng Giáo rồi quơ quơ đôi chân lên như thể đòi bế.
***
Bé Hoa
Việt Tâm
Bây giờ Hoa đã là chị rồi. Mẹ có thêm em Nụ. Em Nụ da đỏ hồng đẹp thật. em Nụ đã và đang lớn lên nhiều. Em ngủ thấp hơn trước đó, có những lúc mắt em mở to, vừa đen vừa tròn, cứ nhìn Hoa mãi. Hoa yêu em lắm. Hoa thích đưa võng ru cho em ngủ.Đêm nay Hoa hát hết cả bài hát mà mẹ vẫn chưa về. Từ ngày bố đi dạo đội, mẹ bận việc nhiều hơn thế nữa. Em Nụ đã ngủ. Bây giờ Hoa phải viết thư cho bố. Vặn to đèn, Hoa ngồi trên ghế, nắn nót viết từng chữ:Bố ạ,
Em Nụ ở trong nhà ngoan lắm. Nó ngủ cũng ngoan nữa. Con hết cả bài hát ru em rồi. Bao giờ bố về, bố dạy thêm bài khác cho con. Dạy bài thật hay ấy, bố nhé!
***
Làm Anh
Lâm Thị Thanh Nhàn
Làm anhLàm anh khó lắmPhải đâu chuyện đùaVới em gái bé
Phải người lớn cơ
Khi em bé khócAnh phải dỗ dànhLúc em bé ngã
Anh nâng dịu dàng êm ả.
Me cho quà bánhChia em phần hơnCó đồ chơi đẹp
Cũng nhường em luôn
Làm anh thật khóNhưng mà thật vuiAi yêu em bé
Thì làm được thôi.
***
Cái trống trường em
Thanh Hào
Cái trống trường emMùa hè cũng nghỉSuốt ba tháng liềnTrống nằm ngẫm nghĩBuồn không hả trống?Trong những ngày hèBọn mình đi vắngChỉ còn tiếng ve..Cái trống lặng yênnghiêng đầu trên giáChắc thấy chúng emnó mừng vui quáKìa trống đang gọithùng thùng thùng thùng…Vào năm học mới
Rộn vang tưng bừng.
***
Con Chim Chiền Chiện
Con chim chiền chiệnBay vút vút caoLòng đầy yêu mến
Khúc hát ngọt ngào
Chim bay chim sàLúa tròn bụng sữaĐồng quê chan chứa
Những lời chim ca
Bay cao cao vútChim biến mất rồiChỉ còn tiếng hót
Làm xanh da trời
***
Chiếc Xe Lu
Tớ là chiếc xe luNgười tớ to lù lùCon đường nào mới đắpTớ san bằng tăm tắpCon đường nào rải nhựaTớ là phẳng như lụaTrời nóng như lửa thiêuTớ vẫn lăn đều đềuTrời lạnh như ướp đáTớ càng lăn vội vã.Mau chóng xong đường nàyCho những bạn trồng câyXe cộ bon bon chạyRộn rịp người qua lại.Rồi tớ lại ra điCái bụng sôi ầm ìNgửi thấy mùi đất mớiQuãng đường xa đang đợiTớ là chiếc xe lu
Đừng chê tớ lù đù.
***
Bên thềm gió mátBé nặn đồ chơiMèo nằm vẫy đuôi
Tròn xoe hai con mắt
“Đây là quả thịđây là quả naquả này phần mẹ
quả này phần cha”
“Đây là thằng chuộtTặng riêng chú mèo”Mèo ta thích chí
Vểnh râu “meo meo”
***
ĐÀN KIẾN
Một đàn kiến nhỏChạy ngược chạy xuôiChẳng ra hàng mộtChẳng thành hàng đôiĐang chạy bên nàyLại sang bên nọCắm cổ cắm đầuKìa trông xấu quáChúng em vào lớpSóng bước hai hàngChẳng như kiến nọ
Rối tinh cả đàn.
***
Bố làm thợ mộc
Ngô Quân Miện
Tuấn để ý ngắm nghía từng động tác của bố. Cái bào của bố lướt trên mặt tấm ván cứ y như con tàu lướt trên mặt biển, mà đám vỏ bào đùn lên cứ y như sóng biển cuộn trào. Cái con tàu hình khối vuông dài lao vút lên trước, rồi lùi lại sau. Những làn sóng, lúc thì cong vồng, lúc thì loăn xoăn, đợt thì màu vàng, đợt thì màu nâu, màu hồng, ùn lên phía trước mũi tàu…Gỗ của bố thường chỉ là những cái thùng cũ, những mảnh ván thừa, nhiều khi lấm lem đất cát. Nhưng khi lưỡi bào, lưỡi đục của bố đã gọt hết lượt da ngoài xấu xí đi, thì mặt gỗ nào hiện ra cũng đẹp.
Tuấn rất yêu cái mùi hương gỗ. Tối tối, Tuấn đi ngủ, hương gỗ như còn theo Tuấn vào trong cả giấc mơ.
***
Hoa mai vàng
(theo “Mùa xuân và phong tục Việt Nam”)
Hoa mai cũng luôn có thể có năm cánh như hoa đào, nhưng cánh hoa mai to nhiều hơn cánh hoa đào một chút ít. Những nụ mai không phô hồng mà ngời xanh màu ngọc bích. Sắp nở, nụ mai mới phô vàng. Khi nở, cánh hoa mai xoè ra mịn màng như lụa. Những cánh hoa ánh lên một sắc vàng muốt, mượt mà. Một mùi thơm lựng như nếp hương phảng phất bay ra. Hoa mai trổ từng chùm thưa thớt, không đơm đặc như hoa đào. Nhưng cành mai uyển chuyển hơn cành đào. Vì thế, khi cành mai rung rinh cười với gió xuân, ta liên tưởng đến hình ảnh một đàn bướm vàng rập rờn bay lượn.
***Mùa xuân đến
Nguyễn Kiên
Hoa mận vừa tàn thì ngày xuân đến. Bầu trời ngày thêm xanh. Nắng vàng ngày càng rực rỡ. Vườn cây lại đâm chồi, nảy lộc. Rồi vườn cây ra hoa. Hoa bưởi nồng nàn. Hoa nhãn ngọt. Hoa cau thoảng qua. Vườn cây lại đầy tiếng chim và bóng chim bay nhảy. Những thím chích choè nhanh nhảu. Những chú khướu lắm điều. Những anh chào mào đỏm dáng. Những bác cu gáy trầm ngâm…
Chú chim sâu vui cùng vườn cây và những loài chim bạn. Nhưng trong trí nhớ thơ ngây của chú còn mãi mãi sáng ngời hình ảnh một cành hoa mận trắng, biết nở cuối đông để báo trước thời điểm ngày xuân tới.
***
Trần Quốc Toản ra quân
Nguyễn Huy Tưởng
Sáng hôm ấy, Trần Quốc Toản dậy sớm từ biệt mẹ già:– Con đi phen này thề sống chết với giặc. Bao giờ giang sơn được yên, con mới trở về…Bà mẹ nói:– Con đi vì nước nên mẹ chẳng giữ. Mẹ chỉ có một mình con. Mẹ mong con chóng thắng giặc trở về, để mẹ con ta sớm được sum họp.Quốc Toản lạy mẹ rồi bước ra sân. Trời vừa rạng sáng. Mình mặc áo bào đỏ, vai mang cung tên, sống lưng đeo thanh gươm báu. Quốc Toản ngồi trên con ngựa trắng phau. Theo sau Quốc Toản là người tướng già và sáu trăm dũng sĩ, nón nhọn, giáo dài. Đoàn quân hăm hở ra đi trong tiếng chiêng trống rập rình.
Đoàn quân đã ra đi. Bà con ra tiễn vẫn còn đấy trông thấy lá cờ đỏ thêu sáu chữ vàng căng lên trong gió.
***Cái ổ gà
Hoàng Anh Đường
Chiều nay, Dũng đứng chơi trước cửa chờ đón bố về. Dũng nhìn xe cộ và mọi người qua đường. Một bác chở một bó củi sau xe đạp điện, định tránh ổ gà thì một chiếc xe khác ở phía trước xô tới. Bác luống cuống đưa luôn xe xuống ổ gà. Bó củi lọc xọc, đứt dây. rơi vung vãi. Bác suýt ngã, vội vàng xuống xe, lúng túng nhặt từng que củi. Bọn trẻ cứ đứng mà cười.Lát sau, một chiếc xe khác lại gặp phải ổ gà; sau xe có một em bé. Bà mẹ tay lái loạng choạng, cũng suýt ngã. Rồi đường vắng dần, xe qua lại thưa thớt đi.Bố về. Hết chuyện này đến chuyện khác, ở đầu cuối Dũng kể cho bố nghe về cái ổ gà. Dũng chưa tính hết, bố đã hỏi ngay:– Thế con cứ đứng mà xem à? Sao con không lấp nó đi?Dũng đớ ra! Có thế mà cũng không nghĩ đến!Dũng ấp úng:– Con quên mất!
Dũng vội đi lấy cái xô và cái xẻng con vẫn xúc cát chơi. Hai bố con ra đến đường thì cái ổ gà tai ác đã được lấp phẳng. Chắc là một bạn nào này đã kể cho bố bạn ấy nghe trước Dũng. Dũng thấy tiếc quá!
***Cây xoài của ông em
Đoàn Giỏi
Ông em trồng cây xoài cát này trước sân, khi em còn đi lẫm chẫm. Cuối đông, hoa nở trắng cành. Trông từng chùm quả to, đu đưa theo gió đầu hè em càng nhớ ông. Mùa xoài nào, mẹ em cũng chọn những quả chín mọng, vàng đẹp và to nhất, bày lên bàn thờ cúng ông.Xoài thanh ca, xoài voi, xoài tượng…đều ngon. Nhưng em thích xoài cát nhất. Mùi thơm dịu dàng êm ả, vị ngọt đậm đà, màu vẻ đẹp, quả lại to.
Ăn với xoài cát chín trẩy từ cây của ông em trồng, kèm với xôi nếp hương, thì so với em không thứ quà gì ngon bằng.
***
Truyện vui về cây thì là
Văn học dân gian Việt Nam (Trịnh Mạnh kể)
Ngày xưa, cây cối trên trái đất chưa tồn tại tên thường gọi. Trời bèn gọi những cây lên để tại vị cho từng loại cây một chiếc tên. Nghe tin đó, đám cối mừng lắm và mỗi loại đều cử một cây lên trời để nhận tên.Lên đến trời, trên một bãi rộng, những cây, to, nhỏ, cao, thấp đứng chi chít nhau. Trời ngồi trên một gò cao, lần lượt đặt tên cho những cây to rồi đến những cây nhỏ. Trời trỏ tay vào từng cây và đặt tên:– Chú thì ta đặt tên cho là cây Dừa.– Chú thì ta đặt tên cho là cây Cau.– Chú thì ta đặt tên cho là cây Mít.– Chú thì tên là cây Nhãn.– Chú thì tên là cây Hồng…Trời nói mãi, mỏi cả mồm mà vẫn chưa hết. Vì vậy, lúc đầu trời còn nói câu dài. Về sau, Trời chỉ nói vắn tắt:– Chú thì là cây Cải.– Chú là cây Ớt.– Chú là cây Tỏi.Khi toàn bộ những cây đều đã mang tên, trời tưởng hết, bỗng còn một cây tiến đến chỗ trời để xin đặt tên. Trời nhìn thấy một cây nhỏ xíu như que hương, thân mảnh khảnh, lá lăn tăn. Trời hỏi:– Chú bé tí xíu, có ích gì mà cũng xin đặt tên?Cây nhỏ liền thưa:– Thưa Trời, con rất có ích. Khi nấu canh riêu cá hoặc làm món ăn như chả cá, chả mực mà không tồn tại con thì mất cả ngon.Trời liền bảo:– Ừ, ta sẽ nghĩ cho một chiếc tên. Tên chú thì… là…
Trời còn đang tâm lý, chưa chứng minh và khẳng định nên được đặt tên là gì, khi nhìn xuống thì cây nhỏ đã chạy ra đi rồi. Nó mừng rỡ nói với bạn hữu: Trời đặt cho tôi là cây”Thì Là”!
***Bé Mai trở thành người lớn ra làm thế nào
(Phỏng theo sách tập đọc Nga)
Bé Mai rất thích làm người lớn. Bé thử đủ mọi cách: bé đi dép của mẹ, bé cài trâm lên mái tóc theo phong cách của cô. Bé lại còn đeo đồng hồ đeo tay tay nữa.Nhưng chẳng có kết quả. Mọi người chỉ nhìn bé, cười chế giễu.Một lần, bé Mai thử quét nhà như mẹ. Bé quét sạch đến nỗi mẹ phải ngạc nhiên:– Bé Mai của mẹ, phải chăng con đang trở thành người lớn rồi?Và khi bé Mai rửa bát đũa thật sạch, lau thật khô, thì cả cha mẹ đều lấy làm lạ. Lúc ngồi ăn cơm, bố nói:– Lạ thật, bé Mai nhà ta đã lớn từ lúc nào mà toàn bộ chúng ta không thấy!
Mai cũng cảm thấy tôi đã lớn thật. Bé không đi dép của mẹ, không cài trâm, không đeo đồng hồ đeo tay. Rõ ràng những thứ ấy không làm cho trẻ con thành người lớn được.
***
Giàn mướp
Vũ Tú Nam
Thật là tuyệt! Mấy bông hoa vàng tươi, như những đốm nắng, đã nở sáng trưng trên giàn mướp xanh mát. Cái giàn trên mặt ao soi bóng xuống làn nước lấp lánh lung linh hoa vàng. Mấy chú cá rô cứ lội quanh lội quẩn ở đó chẳng muốn đi đâu. Cứ thế, hoa nở tiếp hoa. Rồi quả thi nhau chòi ra… bằng ngón tay… bằng con chuột. Rồi bằng con cá chuối to. Có hôm chị em tôi hái không xuể. Bà tôi sai mang đi biếu cô tôi, dì tôi, cậu tôi, chú tôi, bác tôi, từng người một quả.
***
CHÚ CHUỒN CHUỒN NƯỚC
Ôi chao, chú chuồn chuồn nước mới đẹp làm thế nào! Màu vàng trên sống lưng chú lấp lánh lung linh. Bốn chiếc cánh mỏng dính như giấy bóng. Cái đầu tròn và hai con mắt lộng lẫy như thủy tinh. Thân chú nhỏ và thon vàng như màu vàng của nắng ngày thu. Chú đậu trên một cành lục bình ngả dài trên mặt hồ, bốn cánh khẽ rung rung như còn đang phân vân.
Rồi đùng một cái chú chuồn chuồn nước tung cánh bay vọt lên. Cái bóng chú nhỏ xíu lướt nhanh trên mặt hồ. Mặt hồ trải rộng mênh mông và lặng sóng. Chú bay lên, cao hơn nữa và xa hơn. Dưới tầm cánh chú hiện giờ là bờ ao với những khóm khoai nước rung rinh, là lũy tre xanh rì rào trong gió, là đàn trâu thong dong gặm cỏ… Còn trên tầng phía trên cao cánh chú là khung trời xanh trong và cao vút.
***
Trên đường đến nhà lao
Lê Quang Vịnh
Bầu trời Côn Đảo trong buổi bình minh rất đẹp. Con đường từ Bến Đầm đến nhà lao uốn quanh bờ biển, men theo triền núi, phía trên là cây cối um tùm, phía dưới là sóng trắng vỗ bờ đá dựng. Trên cành cây, chim kêu ríu rít. Chị Sáu như say sưa với cảnh tự nhiên. Chị hát theo một con chim hót. Chị rướn đôi tay bị còng chụp một con bướm bay qua. Chị chẳng để ý gì đến bọn lính với súng gươm tua tủa ở xung quanh mình.
***
Voi Bà Triệu ra trận
(theo Những vì sao giang sơn)
Đoàn quân Ngô vừa kéo đến của thung lũng núi Nưa, bỗng nghe dậy lên những tiếng cồng, tiếng lệnh dồn dập. Từ phía trước mặt, xộc ra một con voi trắng khổng lồ. Ngồi trên đầu voi là một nữ tướng. Quân ta từ những ngả trong rừng ùn ùn đổ ra, giáo mác, gươm đao vung lên sáng loá. Quân Ngô đã biết thành vây hãm ba mặt.
Từ trên đầu voi, Triệu Thị Trinh quát lớn, giục voi xông thẳng tới tên tướng Ngô. Vừa thấy con voi huỳnh huỵch xông tới, con ngựa chiến của tên tướng Ngô đã chồm dựng, hí lên những tiếng kinh hoàng, rồi xoay đầu chạy. Viên tướng Ngô bị hất tung từ trên ngựa xuống đất. Hắn định nhổm dậy chạy trốn. Nhưng con voi khổng lồ đã đuổi theo kịp, lấy vòi quật ngã và lấy chân giậm nát người hắn. Đám quân Ngô tháo chạy khắp những ngả như ong vỡ tổ. Thung lũng núi Nưa ngổn ngang xác giặc.
Núi Nưa: thuộc tỉnh Thanh Hoá, nơi Bà Triệu đã đóng quân trong trong năm đầu của cuộc khởi nghĩa
***
Ủn à ủn ỉnChín chú lợn conĂn đã no tròn
Cả đàn đi ngủ
***
Con quạ thông minh
Một con quạ khát nước, nó tìm kiếm được một chiếc lọ có nước nhưng nước trong lọ ít quá, cổ lọ lại cao, nó không thò mỏ vào uống được. Quạ bèn nghĩ ra một cách đi nhặt những viên sỏi bỏ vào trong lọ. Một lát sau nước dâng lên, quạ tha hồ uống.
***
Dê đen và dê trắng cùng qua một chiếc cầu hẹp. Dê đen đi dằng nó lại. Dê trắng đi đằng kia sang. Con nào thì cũng muốn tranh sang trước, không con nào chịu nhường con nào. Chúng húc nhau, cả hai đều rơi tõm xuống suối.
***
Truyện kể về hai người bạn đi dạo và gặp một con gấu. Một người nhanh chân trèo tít lên cây cao. Còn người kia do trễ chân, lại ko biết trèo nên nằm im dưới đất vờ vịt chết. Con gấu đến bên người nằm dưới đất, nói gì đó vào tai anh ta rồi bỏ đi. Người trên cây thấy con gấu bỏ đi liền tụt xuống đất và hỏi:” Con gấu nói gì vào tai bạn thế?”. Người kia vấn đáp:” Con gấu nói “người bỏ bạn lúc hiểm nguy là người không tốt!””
***
Nhà gấu ở trong rừng. Buổi sáng gấu đi bẻ măng và uống mật ong. Gấu bố, gấu mẹ, gấu con cùng béo núng nính bước tiến lặc lè lặc lè. Béo đến nỗi khi ngày đông tới, cả nhà gấu tránh rét trong gốc cây, chỉ mút hai bàn chân mỡ cũng đủ no.
***
Một đàn ngỗng vươn dài cổ chúi mỏ về phía trước, định đớp bọn trẻ. Hùng đút vội khẩu súng vào túi quà, chạy biến. Thắng mếu máo nấp vào sau sống lưng Tiến. Tiến không tồn tại súng, cũng chẳng có kiếm. Em liền nhặt một cành xoan, xua đàn ngỗng ra xa. Đàn ngỗng kêu quàng quạc, vươn cổ chạy miết.
***
Vỉa than đen óng ánh.Những hòn than đua rơi.Bàn tay anh thợ mỏ.
Đem lửa về khắp nơi.
***
Trâu đồi
Ai thổi sáo gọi trâu đâu đóChiều in nghiêng trên mảng núi xaCon trâu trắng dẫn đàn lên núi
Vểnh đôi tai nghe sáo trở về
Trâu đực chạy rầm rầm như hổTrâu thiến dong từng bước hiền lànhCổ lừng lững như chum như vại
Móng hến hằn in mép cỏ xanh
Những chú nghé long tơ mũm mĩmMũi phập phồng dính cánh hoa muaCổng trại mở trâu vào chi chít
Chiều rộn ràng trong tiếng nghé ơ..
***
Ò.. ó… o…Ò… ó… o…Tiếng gàTiếng gàGiục quả naMở mắtTròn xoe.Giục hàng treĐâm măngNhọn hoắt.Giục buồng chuốiThơm lừngTrứng cuốc.Giục hạt đậuNảy mầm.Giục bông lúaUốn câu.Giục con trâuRa đồng.Giục đàn saoTrên trờiChạy trốn.Gọi ông trờiNhô lênRửa mặt…Ôi bốn bềBát ngátTiếng gàÒ… ó… o
Ò… ó… o …
***
NHẮN VỚI EM
Vũ Quần Phương
Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gióSẽ được nghe nhiều tiếng chim hayTiếng lích chích chim sâu trong lá
Con chìa vôi vừa hót vừa bay
Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyệnSẽ được nhìn thấy những bà TiênThấy chú bé đi hài bảy dặm
Quả Thị thơm, cô Tấm rất hiền
Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹĐã nuôi em khôn lớn từng ngàyTay bồng bế sớm khuya vất vả
Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay.
***
THI NGHÉ
Nghé ngày hôm nay đi thiCũng dậy từ gà gáyNgười dắt trâu mẹ đi
Nghé vừa đi vừa nhảy
Thi nghé gầy nghé béoToàn hợp tác xã nhàNghé xem chừng cũng hiểu
Chạy tung tăng tung ta
Vui sao đàn nghé conMiệng chúng cười mủm mỉmMắt chúng ngơ ngác tròn
Nhìn tay người giơ đếm
Cả một đàn nghé béoCon nào hơn con nàoChờ lâu nghé rất khó chịu
Chạy vụt lên đồi cao.
***
Trường em
Trường em mái ngói đỏ hồngMọc lên tươi thắm giữa đồng lúa xanhGió về đồng lúa reo quanh
Vẫy chào những bước tiến nhanh tới trường.
***
CÂY DỪA
Trần Đăng Khoa
Cây dừa xanh toả nhiều tàu,Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.Thân dừa bạc phếch tháng năm,Qủa dừa- đàn lợn con nằm trên cao.Đêm hè hoa nở cùng sao,Tàu dừa- chiếc lược chải vào mây xanh.Ai mang nước ngọt, nước lành,Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa.Tiếng dừa làm dịu nắng trưa ,Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo.Trời trong đầy tiếng rì rào,Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra.Đứng canh trời đất bát ngát
Mà dừa đủng đỉnh như thể đứng chơi.
***
NHÀ EM
(Tô Hà)
Em yêu nhà emHàng xoan trước ngõHoa xao xuyến nởNhư mây từng chùmEm yêu tiếng chimĐầu hồi lảnh lótMái vàng thơm phứcRạ đầy sân phơiEm yêu ngôi nhàGỗ tre mộc mạcNhư yêu giang sơn
Bốn mùa chim ca
***
Mẹ vắng nhà ngày bão
Đặng Hiển
Mấy ngày mẹ về quêLà mấy ngày bão nổiCon đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối.
Hai chiếc giường ướt mộtBa bố con nằm chungVẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức.
Nghĩ giờ này ở quêMẹ cũng không ngủ đuợcThương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt.
Nhưng chị vẫn hái láCho thỏ mẹ, thỏ conEm thì chăm đàn nganSáng lại chiều no bữaBố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua…
Thế rồi cơn lốc quaBầu trời xanh trở lại.Mẹ về như nắng mới
Sáng ấm cả gian nhà
***
SÁNG SỚM
Tinh mơ em thức dậyrửa mặt rồi đến trườngem bước vội trên đường
núi dăng hàng trước mặt
Sương trắng viền quanh núinhư một chiếc khăn bôngồ núi ngủ lười không
Giờ mới đang rửa mặt.
***
Chim chích bông
Nguyễn Viết Bình
Bé tèo teoRất hay trèoTừ cành naQua cành bưởiSang bụi duối…Em vẫy gọiChích bông ơi!Luống rau tươiSâu đang pháChim xuống nháCó thích không?Chú chích bôngLiền sà xuốngVà luôn mồmThích!Thích!
Thích!
***
GỌI BẠN
Định Hải
Từ xa xưa thủa nàoTrong rừng xanh sâu thẳmĐôi bạn sống bên nhau
Bê vàng và dê trắng
Một năm trời hạn hánSuối cạn cỏ héo khôLấy gì nuôi đôi bạn
Chờ mưa đến lúc nào
Dê trắng đi tìm cỏLang thang quên đường vềBê vàng thương bạn lắm
Chạy khắp nẻo tìm dê
Đến hiện giờ Dê trắng
Vẫn gọi hoài “Bê! Bê”
***
Hòn đá
Bác Hồ
Hòn đá toHòn đá nặngMột người nhấc
Nhấc không đặng
Hòn đá nặngHòn đá toNhiều người nhấc
Nhấc không lo sợ ngại
Nếu đồng sứcNếu đồng lòngViệc gì khó
Cũng thành công xuất sắc.
***
Tôi đi học
Thanh Tịnh
Hằng năm cứ vào thời điểm cuối thu lá ngoài đường rụng nhiều và trên không tồn tại những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.
Tôi quên sao được buổi sớm mai hôm ấy, một buổi sớm mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi đi trên con phố dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại nhiều lần nhưng ngày hôm nay tự nhiên thấy lạ. Hôm nay tôi đi học”.
***Mùa cam
Phạm Tiến Duật
Mía ngọt dần lên ngọnGió heo may chớm sang,Trái hồng vừa trắng cát
Vườn cam đã chín vàng…
Cam Xã Đoài mọng nướcGiọt vàng như mật ong,Bổ cam ngoài cửa trước
Hương bay vào trong nhà trong
***
QUẠT CHO BÀ NGỦ
Ơi chích chòe ơiChim đừng hót nữaBà em ốm rồi
Lặng cho bà ngủ.
Bàn tay bé nhỏVẫy quạt thật đềuNgấn nắng thiu thiu
Đậu trên tường trắng.
Căn nhà đã vắngCốc chén lặng imĐôi mắt lim dim
Ngủ ngon bà nhé.
Hoa cam hoa khếChín lặng trong vườnBà mơ tay cháu
Quạt đầy mừi hương.
***
Những cái chân
Vũ Quần Phương
Cái gậy có một chânBiết giúp bà khỏi ngã.Chiếc com-pa bố vẽCó chân đứng, chân quay.Cái kiềng đun hằng ngàyBa chân xoè trong lửa.Chẳng lúc nào đi cảLà chiếc bàn bốn chân.Riêng cái võng Trường Sơn
Không chân, đi khắp nước.
***CHÚ HÁI QUÂN
Vân Đài
Đứng canh ngày canh đêmNgoài xa vời hải đảoKìa ! Bóng chú thủy quân
Dưới trời xanh trứng sáo
Mặc nắng mưa gió bãoCây súng chú chắc tayQuân thù mà ló mặt
Biển lớn sẽ vùi thây
Em mong ngày khôn lớnSẽ vượt sóng ra khơiCũng cầm chắc tay súng
Giữ lấy biển lấy trời
***
Những chú gà công nghiệpThật khác chú gà nhàĐược ấp trong lò điện
Tự mổ vỏ mà ra
Người thứ nhất chú thấyÁo choàng trắng thướt thaChắc là mẹ mình đấy!
Mẹ đẹp như tiên sa!
Anh em đông hàng nghìn
Chẳng biết ai ra trước
Chẳng biết ai là út
Chẳng ai đòi phần hơn!
Mẹ chiều cả nghìn conGiải trấu thay đệm mớiThắp đèn làm lửa sưởi
Máng ăn ăm ắp đầy
Gà mà chẳng ở chuồngCả dãy nhà rộng đẹpBè bạn cứ vàng ươm
Hát suốt ngày liếp nhiếp.
***
Đêm ngày đông, trời mưa phùn. Gió bấc thổi ào ào ngoài hành lang cửa số. Nằm trong nhà, Hồng lắng nghe tiếng mưa rơi. Tiếng gió thỉnh thoảng lại rít lên nghe như tiếng sáo ở phía đầu hồi. Hồng nghĩ mà thương đàn gà. Lạnh thế này sẽ không biết nó có rét không? Lúc chiều nghe tin có gió mùa hướng đông bắc tràn về, Hồng đã đi cắt lá chuối khô che kín chuồng gà rồi. Giờ nằm nghe tiếng mưa rơi, gió rít, Hồng cứ nghĩ rằng hình như mình chưa che chắn thận trọng…
***
BẢN EM
Bản em trên chóp núiSớm bồng bềnh trong mâySương rơi như mưa dội
Trưa mới thấy mặt trời
Cây Pơ-mu đầu dốcIm như người lính canhNgựa tuần tra biên giới
Dừng đỉnh đèo hý vang
Nhìn xuống sâu thung lũng
Nắng như rót mật vàng…
***
NHÀ BÁC HỌC KHÔNG NGỪNG HỌC
Đác – uyn là nhà bác học nổi tiếng trên toàn thế giới. Ông còn rất ham học. Vào một đêm lạnh buốt, mọi người đã say ngủ. Con ông chợt thức giấc và thấy phòng cha vẫn còn đấy sáng ánh đèn. Con ông ngạc nhiên bước lại gần và thấy cha còn đang cặm cụi bên tập tài liệu. Con ông hỏi:– Cha đã là bác học rồi còn phải ngày đêm nghiên cứu và phân tích làm gì cho mệt?Ông mỉm cười nhìn con đáp:– Bác học không tức là ngừng học con ạ.Khi đã tuổi cao sức yếu, ông còn học thêm tiếng Đức, một thứ tiếng tương đối khó. Một lần vì thương cha tuổi đã tăng cao nên con ông ngỏ ý giúp ông dịch những tài liệu tiếng Đức nhưng ông gạt đi và nói:– Cha muốn tự mình dịch những tài liệu này.
Về sau, ông đọc và viết rất thông thuộc tiếng Đức và nhiều tiếng nước khác
***
ANH THỢ ĐỐT LÒ
Anh thợ lò ơiCửa lò anh đứngNhư cửa mặt trờiBóng anh trai rộngNhư đám mây trôiLửa vàng làm nắngBóng anh tỏa dàiNhư câu nghiêng tánNhịp tay đều đặn
Than rơi. Than rơi
Cửa lò hé mởThan rơi, than rơiLửa chồng lên lửaÁo cũng lên hơiNgỡ làn khói mỏng dính
Cháy từ mồ hôi
Anh thợ lò ơiBàn tay nóng ấmChuyền vào tay tôi .Và màu lửa sáng
Trong mắt anh cười
***
Mèo con đi học
Hôm nay trời nắng chang changMèo con đi học chẳng mang theo gìChỉ mang một mẩu bút chì
Và mang một mẩu bánh mỳ con con
***
Bà Trưng
Bà Trưng quê ở Châu Phong,Giận người tham bạo, thù chồng chẳng quênChị em nặng một lời nguyềnPhất cờ nương tử thay quyền tướng quânNgàn tây nổi áng phong trầnẦm ầm binh mã, xuống gần Long BiênHồng quần nhẹ bước chinh nguyênĐuổi ngay Tô Định, dẹp yên biên thànhĐô kỳ đóng cõi Mê Linh,
Lĩnh nam riêng một triều đình việt nam.
***
Cái bống là cái bống bangKhéo sảy khéo sàng cho mẹ nấu cơmMẹ bống đi chợ đường trơn
Bống ra gánh đỡ chạy trận mưa rào.
***
CÂY GẠO
Vũ Tú Nam
Mùa xuân, cây gạo gọi đến bao nhiêu là chim. Từ xa nhìn lại, cây gạo sừng sững như một tháp đèn khổng lồ. Hàng ngàn bông hoa là hàng nghìn ngọn lửa hồng tươi, hàng nghìn búp nõn là hàng nghìn ánh nến trong xanh. Tất cả đều lóng lánh, lung linh trong nắng. Chào mào, sáo sậu, sáo đen, đàn đàn lũ lũ bay đi bay về. Chúng nó gọi nhau, trêu ghẹo nhau, trò chuyện ríu rít. Ngày hội ngày xuân đấy
***
CẢNH MÙA XUÂN
Cỏ non xanh rợn chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa
CẢNH MÙA HÈ
Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đơm bông
CẢNH MÙA THU
Long lanh đáy nước in trời
Thành xây khói biếc non phơi bóng vàng
***
Mặt trời xanh của tôi
Nguyễn Viết Bình.
Đã có ai lắng ngheTiếng mưa trong rừng cọNhư tiếng thác dội về
Như ào ào trận gió.
Đã ai lên rừng cọGiữa một giữa trưa hèGối đầu lên thảm cỏ
Nhìn trời xanh lá che.
Đã ai biết gió ấmThổi đến tự khi nàoTừ khi rừng cọ nở
Hoa vàng như hoa cau.
Đã có ai dậy sớmNhìn lên rừng cọ tươiLá xoè như tia nắng
Giống hệt như mặt trời
Rừng cọ ơi rừng cọLá đẹp lá ngời ngờiTôi yêu thương vẫn gọi
Mặt trời xanh của tôi.
***
Anh em ơi ta tới trăng rồiTrăng sao cũng hóa xứ người từ đâyChạm đầu vũ trụ xinh thayNửa quen nửa lạ đặt ngay cờ hồngMẹ ơi mua cốm mua hồngMua con cá chép vàng lượn vòng con chơiTrăng sao trăng đẹp trăng ngời
Mua tàu vũ trụ con ngồi lên trăng
***
KHÔNG SỐNG RIÊNG LẺ
Hễ tìm kiếm được mồiKiến tha vế tổXếp cùng một chỗLàm của cải chungĐến khi đói lòngCùng ăn vui sướngTừ quân đến tướngMột dạ như nhauChẳng thấy ở đâu
Kiến sống riêng lẻ
***
LÊN CAO
Kìa anh thợ điện lên caoChào anh gió hát rì rào hàng dươngLíu lo chim hót yêu thươngTừng đôi sà xuống lượn vờn quanh anhTrời xanh xanh đất xanh xanhDáng anh đứng giữa mênh mông đất trờiMắc muôn dòng điện sáng ngờiVề nơi xóm vắng về nơi thị thànhMai sau em lớn bằng anh
Em đi mắc điện sáng quanh địa cầu
***
EM MUỐN LÁI MÁY BAY
Em muốn lái máy bayMiễn dạy em cầm láiĐổ xăng vào trong bình chứaNổ máy cánh quạt quayVù lên trời máy ơiCùng với chim ca hótChẳng sợ gió sợ mưa gì hếtTôi bay qua đám mâyLửng lơ sống lưng chừng trờiLượn như chim âu trắngTôi bay qua biển nắngNúi kia cao đến đâuCũng bay vượt lên đầuMây ơi đưa ta điLên tận trăng saoDẫu trăng sao
Xa lơ xa lắc
***
Cái máy tuốt lúa
Định Hải
Trông kìa, máy tuốtRung triệu vì saoĐầy sân hợp tác
Thóc vàng xôn xao.
Máy tròn xoay títNúi thóc dần caoMáy không biết mệt
Cười reo rào rào.
Chú công nhân ơiMáy ngoan thật nhỉSuốt cả mùa vui
Máy thành dũng sĩ.
***
SỨC MỒ HÔI
THANH TỊNH
Mồ hôi mà đổ xuống đồngLúa mọc trùng trùng sáng cả đồi nươngMồ hôi mà đổ xuống vườnDâu xanh lá tốt vấn vương tơ tằmMồ hôi mà đổ xuống đầmCá lội phía dưới, rau nằm phía trênMồ hôi xuống, cây mọc lên
Ăn no đánh thắng, dân yên nước giàu.
(Mồ hôi đổ xuống hoa màuChặn tay thằng Mỹ, dúi đầu thằng TâyAi ơi ra sức cấy cày
Thêm giờ lao động, bớt ngày lao đao.)
***
Bến cảng Hải Phòng Đất Cảng
Nguyễn Hồng Kiên
Em ra thăm bến cảngThăm chú ở hải quânLúc trời vừa hửng sáng
Sương sớm đang tan dần.
Giữa mặt nước mênh môngTàu thủy quân ta đóXếp hàng nối đuôi nhau
Trông như từng hàng phố.
Khi mặt trời lên tỏNước xanh chuyển màu hồngCờ trên tàu như lửa
Bừng sáng cả mặt sông.
***Đi học
Minh Chính
Hôm qua em tới trườngMẹ dắt tay từng bước.Hôm nay mẹ lên nương
Một mình em tới lớp.
Trường của em be béNằm lặng giữa rừng câyCô giáo em tre trẻ
Dạy em hát rất hay.
Hương rừng thơm đồi vắng,Nước suối trong thầm thì…Cọ xòe ô che nắng
Râm mát đường em đi.
***
Câu chuyện bó đũa
Ngày xưa, ở một mái ấm gia đình kia, có hai bạn hữu. Lúc nhỏ, bạn hữu rất hòa thuận. Khi lớn lên, anh có vợ, em có chồng, tuy từng người một nhà, nhưng vẫn hay va chạm.
Thấy những con không yêu thương nhau, người cha rất buồn phiền. Một hôm, ông đặt một bó đũa và một ví tiền trên bàn, rồi gọi những con, cả trai, gái, dâu, rể lại và bảo.
– Ai bẻ gãy được bó đũa này thì cha thường cho ví tiền.
Bốn người con lần lượt bẻ bó đũa. Ai cũng cố rất là mà không sao bẻ gãy được. Người cha bèn cởi bó đũa ra, rồi thong tha bẻ gãy từng chiếc một cách thuận tiện và đơn thuần và giản dị.
Thấy vậy, bốn người con cùng nói:
– Thưa cha, lấy từng mà bẻ thì có khó gì?
Người cha liến bảo:
– Đúng. Như thế nào là những con đều thấy rằng chia lẻ ra thì yếu, hợp lại thì mạnh. Vậy những con phải ghi nhận thương yêu, đùm bọc lẫn nhau. Có đoàn kết thì mới có thể có sức mạnh.
***
SAU CƠN MƯA
(Theo Vũ Tú Nam)
Sau trận mưa rào, mọi vật đều sáng và tươi. Những đoá râm bụt thêm đỏ chói. Bầu trời xanh bóng như vừa mới được gội rửa. Mấy đám mây bông trôi nhởn nhơ, sáng rực lên trong ánh mặt trời.
Mẹ gà mừng rỡ “tục, tục” dắt bầy con quây quanh vũng nước đọng trong vườn.
***
BÁC ĐƯA THƯ
Bác đưa thư trao cho Minh một bức thư. Đúng là thư của bố rồi. Minh mừng quýnh. Minh muốn chạy thật nhanh vào trong nhà khoe với mẹ. Nhưng em chợt thấy bác đưa thư mồ hôi nhễ nhại.
Minh chạy vào trong nhà. Em rót một cốc nước mát lạnh. Hai tay bưng ra, em lễ phép mời bác uống.
***
Đàn gà mới nở
Phạm Hổ
Lông vàng mát dịuMắt đen sáng ngờiÔi chú gà ơi !
Ta yêu chú lắm!
Mẹ dang đôi cánhCon biến vào trongMẹ ngẩng đầu trông
Bọn diều bọn quạ
Bây giờ thong thảMẹ đi đằng đầuĐàn con bé xíu
Líu ríu chạy sau
Con mẹ đẹp saoNhững hòn tơ nhỏChạy như lăn tròn
Trên sân , trên cỏ
Vườn trưa gió mátBướm bay dập dờnQuanh đôi chân mẹ
Một rừng chân con
***
Ngôi trường mới
Ngô Quân Miện
Trường mới xây trên nền ngôi trường lợp lá cũ. Nhìn từ xa, những mảng tường vàng, ngói đỏ như những cánh hoa lấp ló trong cây.Em xộc vào lớp vừa kinh ngạc vừa thấy quen thân. Tường vôi trắng, cánh cửa xanh, bàn và ghế gỗ xoan đào nổi vân như lụa. Em thấy toàn bộ đều sáng lên và thơm trong nắng ngày thu.
Dưới mái trường mới, sao tiếng trống rung động kéo dãn! Tiếng cô giáo trang nghiêm mà ấm cúng. Tiếng đọc bài của em cũng vang vang đến lạ! Em nhìn ai cũng thấy thân thương. Cả đến chiếc thước kẻ, chiếc bút chì, sao cũng đáng yêu và dễ thương đến thế!
Reply
6
0
Chia sẻ
– Một số Keyword tìm kiếm nhiều : ” đoạn Clip hướng dẫn Bài thơ trong sách tiếng việt lớp 1 tiên tiến và phát triển nhất , Chia Sẻ Link Down Bài thơ trong sách tiếng việt lớp 1 “.
Bạn trọn vẹn có thể để lại phản hồi nếu gặp yếu tố chưa hiểu nhé.
#Bài #thơ #trong #sách #tiếng #việt #lớp Bài thơ trong sách tiếng việt lớp 1