Mục lục bài viết
Cập Nhật: 2022-04-09 19:44:12,You Cần kiến thức và kỹ năng về Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về ngày thứ nhất đi học. Bạn trọn vẹn có thể lại Comment ở cuối bài để Mình được tương hỗ.
Tóm lược đại ý quan trọng trong bài
Bài văn Cảm nghĩ của em về ngày thứ nhất đi học gồm dàn ý phân tích rõ ràng, sơ đồ tư duy và 5 bài văn phân tích mẫu hay nhất, ngắn gọn được tổng hợp và tinh lọc từ những bài văn hay đạt điểm trên cao của học viên lớp 7. Hi vọng với 5 bài cảm nghĩ của em về ngày thứ nhất đi học này những những bạn sẽ yêu thích và viết văn hay hơn.
Đề bài: Cảm nghĩ của em về ngày thứ nhất đi học.
I. Mở bài
– Giới thiệu về ngày thứ nhất đi học
II. Thân bài
– Cảm xúc, tâm trạng của em trong đêm trước thời điểm ngày đi học thứ nhất (Vui mừng, háo hức, mong đợi …)
– Cảm nghĩ của em vào buổi sáng trong thời gian ngày thứ nhất đi học (Cảm nghĩ khi thức dậy, khi cùng mẹ sẵn sàng vật phẩm và vật dụng tới trường…)
– Cảm nghĩ của em trên đường đến trường (Tâm trạng khi nhìn cảnh vật, con người trên đường đến trường…)
– Cảm nghĩ của em khi tới trường
+ Khi đứng trước sân trường
+ Khi xộc vào trường
+ Khi xếp hàng và nghe đọc tên
– Cảm nghĩ của em trước, trong và sau giờ học thứ nhất
– Cảm nghĩ trên đường trở về quê hương
III. Kết bài
– Cảm nghĩ về ngày thứ nhất đi học
Tiếng trống trường rộn ràng, cất lời “tùng, tùng, tùng,…” đã tận mắt tận mắt chứng kiến thuở nào khắc tôi lên lớp mới. Kỉ niệm những lần đi học đầu tiênchợt ùa về chiếm trọn tâm trí mà tôi tưởng như đã ngỡ quên vào miền xa xôi của ký ức.
Tôi còn nhớ như in, ngày thứ nhất đi học, cả nhà tôi đã rạo rực tựa như tôi từ ngày hôm trước, nào là mùi hồ dán, nhãn vở đẹp, viết tên tôi như để ghi lại quyển sách này của tôi, cặp sách hình Barbie xinh đẹp theo như nguyện vọng của tôi. Bố mẹ đã thận trọng viết số điện thoại cảm ứng của tớ lên cặp, mới ban sơ tôi tò mò, nhưng sau được nghe lý giải rằng: “Phòng trường hợp chuyện không hay xẩy ra”. Tôi tin ngày, yên tâm hơn nhường nào. Mỗi tập sách giáo khoa, tập vở, được Mẹ tôi và tôi nhanh thoăn thoắt lồng bìa, tôi ngắm nghía chúng đẹp tươi, lộng lẫy, mới tinh của sách vở mới, bút chì, thước kẻ được tôi kiểm tra lại thận trọng một lượt. Tôi tự hứa sẽ giữ lại được chúng nguyên vẹn, đẹp tươi để tôi học được nhiều điều từ đó.
Sáng hôm sau, tôi thức dậy theo như mẹ gọi, mọi thứ vệ sinh thành viên tôi đều làm nhanh gọn, không như những ngày trước kia, phải để mẹ làm hộ, điều này làm ai trong nhà cũng ngạc nhiên, tôi thì coi đó là thường thì- vì giờ đây tôi đã là cô học viên tiểu học. Ăn sáng cũng lanh lẹ, rồi háo hức được Mẹ đưa tới trường, qua bao nhiêu con phố mới lạ, làn gió mát khẽ phả vào mặt tôi, làm bay bay những lọn tóc tơ đã được mẹ tết ngăn nắp. Tới trường, tim tôi đập nhanh. Chẳng biết bao lâu, mà chỉ rất nhanh cảm hứng sợ hãi dồn nén đã thể hiện.
Ngày thứ nhất đi học mà, sao tránh khỏi những do dự, bịn rịn với những người thân trong gia đình. Là “mẹ dắt tay tới trường, em vừa đi vừa khóc”. Dù đã sẵn sàng tinh thần “thép” từ ở trong nhà, nhưng chẳng hiểu sao giờ khắc chia xa người thân trong gia đình tôi cứ trực trào nước mắt, trước môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên xa lạ, bao nhiêu bạn hữu mới, tôi tập quen dần khi phải sống nơi đây đến 5 năm tiểu học đầu đời. Khi tôi rời xa mẹ lần thứ nhất, với câu nói “Con đi học đi, ráng học giỏi nha con! Mẹ phải về đi thao tác rồi”, ngay lập tức nước mắt trào ra, nhưng cũng nhanh gọn đón tôi là một người cô giáo tươi tắn, xinh đẹp, tựa như một thiên thần, dang tay đón chúng tôi, động viên cho cha mẹ yên tâm công tác làm việc, đón chúng tôi vào lớp, có lẽ rằng tôi nhanh khóc cũng nhanh quên, đó là yếu tố dễ hiểu ở một đứa lứa tuổi con nít. Mãi sau tôi mới được biết, cô sẽ là chủ nhiệm của chúng tôi trong năm tiếp theo, dìu dắt chúng tôi những bài học kinh nghiệm tay nghề thứ nhất làm người. Một cảm xúc vui sướng, ấm cúng phủ rộng trong tâm. Chúng tôi được chỉ huy, xếp ngay ngắn, như bầy chim non, ngoan ngoãn và nghe lời, lúc nào đọc đến tên thì vào lớp. Sau phần đọc tên từng Ai cũng lo sợ, nên xô nhẹ nhau đến lúc vào lớp.
Và thế rồi, tiết học thứ nhất cũng khởi đầu, mặc cho bao kinh ngạc, tôi thực sự bị mê hoặc bởi phong thái giảng dạy của cô chủ nhiệm, cô tận tâm, thận trọng giảng cho chúng tôi hiểu. Bên cạnh đó, cô là người khuyến khích chúng tôi học tập, rồi từ từ thành quen, tôi kỳ vọng rằng mình sẽ học tập được nhiều điều từ mái trường này, làm tiền đề để tôi đi thật xa trong năm tiếp theo.
Ngày thứ nhất đi học, nhiều cảm xúc, vậy nên nó mới để lại trong tôi làm tôi dễ nhớ. Có lẽ từ dễ thương, đó là miêu tả đúng chuẩn về ngày này, trong tâm lý non nớt lúc đó, tôi chỉ biết tự hứa tiếp sau đó tôi phải trưởng thành hơn, nỗ lực nhiều hơn thế nữa để học tập, sinh hoạt xứng danh làm cháu ngoan Bác Hồ, làm cha mẹ tự hào hơn.
Trong không khí của ngày tựu trường, mang lại những niềm xao động, tâm lý khó tả, tuy không to lớn nhưng vô cùng nhẹ nhàng, lắng sâu để nó trở thành kỷ niệm khó quên nhất trong ta, quen thuộc gì vớingày khai trường, nó gắn bó vào chuỗi những thứ kỷ niệm cho ta về mái trường, về thầy cô, vềbạn bè. Nhưng trong năm này đã khác, tôi đang trở thành cô học viên cấp I, tự hào lắm chứ.
Trời đất phủ lên mình màu áo mới của ngày thu, cùng những thay đổi đáng kể về cảnh vật, không khí, trong tâm người. Ngày nhập học luôn luôn được hiểu là yếu tố khác với những ngày thường một chút ít về cả tinh thần, là một trong những ngày ghi lại sự trưởng thành của người học trò,…Hôm đó, tôi dậy sớm hơn thường thì, tôi bàng hoàng khi nhận ra, đã nhanh gọn hết những tháng nghỉ hè, những tháng ngày tôi còn được sống dưới mái trường mần nin thiếu nhi, được sự săn sóc quá tận tình thận trọng từ người nhà, cô giáo trông trẻ như bao lần. Tôi đã to nhiều hơn, dần biết cảm nhận, nhưng khi đứng trước một ngôi trường mới xa lạ- nơi sẽ lưu lại những kỉ niệm tuyệt vời của quãng thời hạn đi học, vô tư trong sáng, những kiến thức và kỹ năng mới, để làm hành trang để tôi tăng trưởng hơn trong tương lai, làm tôi lại hồi hộp, sợ sệt trở lại. Khoác lên mình bộ đồng phục chỉnh tề, tôi cảm thấy như mình lớn hẳn ra. Tôi ăn sáng nhanh nhẹn. Dù đã được sắp xếp, sẵn sàng vật phẩm và vật dụng thận trọng cùng mẹ từ ngày hôm trước, tôi vẫn mở cặp ra kiểm tra lại xem có đủ những thứ thiết yếu như đã nêu ra không, thật xấu hổ nếu như ngày thứ nhất đã biết thành trách mắng chỉ vì lơ đễnh, quên cái này, cái nọ, tôi tự nhủ với mình như vậy!.
Trên chiếc xe, qua những con phố quen thuộc bao lần nhưng sao lần này nó lại khác vậy, tôi hồi hộp, đón nhận từng khoảnh khắc bằng trái tim, không riêng gì có có thế được Bố san sẻ, động viên tôi nỗ lực học tập, tìm kiếm học hỏi từ những những bạn sẽ trưởng thành hơn thật nhiều.Tôi cũng bớt lo ngại đi phần nào. Chiếc xe chạy thật nhanh, chẳng mấy chốc đến trường, sự choáng ngợp khi vừa tới cổng trường Tiểu học tôi được cha mẹ chọn cho để theo học với bề dày truyền thống cuội nguồn và niềm tin chứng minh và khẳng định sẽ ghi dấu nhiều kỷ niệm đẹp cho tôi. Cảnh vật của trường khác xa với trường tiểu học chúng tôi, cùng hàng cổ thụ, cũng khang trang, thoáng đãng lắm, bao nhiêu tòa nhà cũ thêm nhiều nào là nơi cho bgH, cột cờ, cho giáo viên, phòng đa năng,… tất yếu sân thể dục toàn bộ đều được lát bằng bê tông. Khuôn viên trường thời gian lúc bấy giờ nào hoa nào cờ đầy sắc tố như cùng góp vui cho bức tranh ngày khai trường trở nên ấn tượng. Không khí náo nhiệt, ồn ào hẳn lên không riêng gì có bởi cảnh vật, bởi buổi lễ mà tất yếu là bởi con người nơi đây.
Chỉ sau một lúc tôi đến, là yếu tố xuất hiện của biết bao nhiêu người bạn, người thầy, anh chị mới. Tiếng cười nói của những bạn cứ líu lo ríu rít như những chú chim chuyền cành trên cành cây cao kia, sự trao đổi của những thầy cô giáo nhiệt tình, phá vỡ đi không khí yên bình lúc đầu. Tiết trời vào thu nhưng đã và đang khởi đầu nóng lên khi tia nắng chan hòa khắp sân trường. Những hàng cây xà cừ, cây bàng xù xì, ẩn mình sau hàng cây cổ thụ. Sự phong phú của vô số cây nơi đây đã để lại ấn tượng cho tôi về một khuôn viên trường “xanh-sạch- đẹp”.
Em dường như đã hòa lẫn vào trong sự náo nức đông vui của không khí ngày khai giảng năm học mớitừ lúc nào không biết. Chúng tôi những nhỏ lớp sáu lần thứ nhất vẫn không khỏi kinh ngạc, hai con mắt tròn ngơ ngác trước một khung cảnh lạ lẫm, hào khí. Chắc những bạn, những thầy cô cũng cùng tâm trạng giống em. Mọi người ai cũng mặc đồng phục và nghiêm chỉnh nét mặt tươi cười, rạng rỡ.
Tất cả học viên của những lớp nhanh chân xếp hàng thẳng tắp, theo tiếng trống báo hiệu xếp hàng, triệu tập. Không như bầy chim non ráo rác không biết đi đâu về đâu giữa khung cảnh này, tôi đã được biết mình sẽ học ở lớp 1A1, lớp nhanh gọn được tập hợp, khi tôi nhận ra cô chủ nhiệm từ lần triệu tập trước, tôi theo sự hướng dẫn được xếp vào lớp, lớp tôi là một dãy hàng dài, gồm có nhiều nữ hơn nam, chênh lệch cũng không thật nhiều nên toàn bộ chúng tôi đều tự do. Ngồi trên những hàng ghế đỏ xếp ngay ngắn, thẳng tắp và rồi những âm thanh dung dị mà hùng tráng “Tùng…tùng…tùng…tùng…” của hồi trống triệu tập vang lên khắp không khí lộng lẫy cờ hoa của buổi khai trường đầu thu ấy tiếng trống rộn ràng vang lên khắp những hiên chạy, len lỏi vào từng lớp học, làm ấm không khí sân trường, làm cắt ngang dòng tâm lý của tôi.
Lễ khai giảng lần thứ nhất trong cấp học mới, thật hoành tráng trong tâm trí tôi, có lễ chào cờ nghiêm trang, toàn bộ học viên, thầy cô giáo và những đại biểu đều đứng nghiêm trang, hát thật to và rõ ràng lời bài hát quốc ca và đội ca, dẫu chúng tôi chưa rõ lời hát, nhưng giai điệu quen thuộc ấy, làm tôi rạo rực hát theo. Màn đón nhận những học viên lớp 1 tận tình, mỗi chúng tôi được cầm cờ tổ quốc nhỏ xinh, được đi theo hàng diễu hành qua lễ đài, vẫy cao lá cờ, dưới tràng vỗ tay không ngớt của mọi người, yêu thích làm thế nào, quên đi ngại ngùng. Tiếp Từ đó là được nghe thư của quản trị nước gửi lời chúc mừng đến học viên và toàn thể giáo viên nhân ngày năm học mới, mới thấy được hết sự quan tâm của những cấp lãnh đạo đến ngành giáo dục nước nhà, đến mỗi học viên như chúng em – thế hệ măng non, sẽ thừa kế và phát huy truyền thống cuội nguồn dân tộc bản địa. Và khoảng chừng thời gian ngắn mong đợi đã đi đến, cô hiệu trưởng thay mặt cho toàn trường đánh những hồi trống báo hiệu một năm học mới khởi đầu.
Sau những phút giây rụt rè kinh ngạc của sự việc mới mẻ. Tôi như hứng thú, xộc vào lớp và học thường thì, tôi mong rằng mình sẽ dần dần quen, thêm mạnh dạn khai thác tri thức, sẽ đã có được những kỉ niệm, sẽ thêm yêu ngôi trường mà tôi đã tin tưởng gắn bó. Cô giáo chủ nhiệm xinh đẹp nhanh gọn xộc vào của chúng tôi thật hiền dịu xộc vào lớp, nhẹ nhàng hỏi han và cũng rất trang trọng trong việc dạy học, quy định của trường của lớp. Cứ thế tiết học khởi đầu với việc hào hứng lúc ban sơ.
Cứ tự hỏi, trong kí ức tuổi thơ có gì đẹp như những khoảnh khắc được dự lễ khai giảng, điều này giờ đây không phải tầm thường, nó là kỉ niệm, là yếu tố ghi lại tuổi trưởng thành qua ngày tháng. Vậy nên, dẫu thời hạn có trôi đi, kéo theo những tháng ngày học viên của tôi, nhưng tôi sẽ cất nó như một thứ đồ dùng kỉ niệm quý giá mang đậm giá trị tinh thần, để tự hào để phấn đấu hơn trong sự nghiệp học tập của tớ, để phấn đấu làm con ngoan trò giỏi, xứng danh làm cho cha mẹ tự hào.
Trong đời sống của mỗi toàn bộ chúng ta có thật nhiều kỉ niệm về ngày thứ nhất khiến ta nhớ mãi. Trong những kỉ niệm về ngày thứ nhất đó kỉ niệm về ngày thứ nhất đi học có lẽ rằng mãi mãi suốt đời sống này toàn bộ chúng ta không thể nào quên được.Ngày thứ nhất đi học với em nó là một kỉ niệm vô cùng đặc biệt quan trọng trong đời sống nay. Một kỉ niệm quan trọng so với đời học viên của mỗi toàn bộ chúng ta.
Ngày thứ nhất đi học với em đó là ngày đầu kinh ngạc được mẹ chở tới trường dự buổi lễ khai giảng bước tiến vào lớp 1. Ngày đầu với biết bao náo nức, mê say, nhưng cũng tiềm ẩn biết bao sự hồi hộp đợi mong của em và những thành viên trong mái ấm gia đình. Từ trước đó mấy ngày mẹ em đã sẵn sàng cho em thật nhiều thứ sẵn sàng cho năm học mới. Vài ba bộ quần áo mới, trong số đó có một bộ mẹ bảo đó là đồng phục để em mặc trong buổi thứ nhất khai giảng. Mẹ sắm cho em một chiếc cặp sách mới vô cùng thích mắt. Đó là một chiếc cặp sách có ba ngăn giúp em trọn vẹn có thể để sách vở và những dụng cụ học tập một cách thuận tiện và đơn thuần và giản dị. Chiếc cặp sách có hình chú mèo máy Đôrêmon mà em yêu thích từ lâu. Mẹ sắm cho em thật nhiều những món quà nhỏ như nhãn vở, chiếc bút chì màu xanh đỏ.
Trước đêm khai giảng em vô cùng trằn trọc khó ngủ vô cùng, vì trong tâm em có thật nhiều vướng mắc và nhiều điều vướng mắc về ngày khai giảng. Em vô cùng hồi hộp không biết điều gì đang chờ đón mình vào trong thời gian ngày mai. Em tự hỏi không biết thầy cô giáo có dễ gần không, bạn hữu có dễ gần không? Em tâm lý thật nhiều nên nằm mãi không ngủ được, rồi em thiếp đi lúc nào không biết nữa. Trong giấc mơ của em em đã gặp một cô tiên áo dài. Cô có mái tóc dài nụ cười tươi tắn. Cô tiên nắm tay em đưa em đi thăm quan một vòng nơi những sân trường góc lớp, chỉ có biết chỗ ngồi của em trong lớp học. Trong giấc mơ em đã quen được nhiều bạn học mới ai cũng vô cùng dễ mến, thân thiện và đáng yêu và dễ thương vô cùng.
Sáng hôm sau, em dậy sớm tự mình vệ sinh thành viên chọn bộ quần áo đồng phục mà mẹ đã sẵn sàng trước đó để mặc tới trường. Sau đó em được mẹ sẵn sàng cho bữa sáng ngon miệng. Sau khi ăn xong mẹ chở em tới trường. Khi xe của mẹ dừng ở cổng trường em vô cùng hồi hộ. Em nhìn thấy thật nhiều anh chị học viên lớp to nhiều hơn mình đang tung tăng chạy giữa sân trường. Bên cạnh đó có những học viên vẫn đang nép vào tay mẹ như em. Em đoán đó là những bạn học viên mới như em. Mẹ dắt tay em đến khu vực lớp 1 rồi trao em cho cô giáo – Đó là một cô giáo vô cùng dễ thương cô có thân hình cân đối, cô mặc chiếc áo dài màu hồng vô cùng dễ thương. Cô có mái tóc dài tới ngang sống lưng nụ cười tỏa sáng, thân thiện khiến em vô cùng tự tin. Ngày hôm đó em đã gặp gỡ được thật nhiều người bạn mới đáng yêu và dễ thương và thân thiện. Những gì xẩy ra trong thời gian ngày thứ nhất tới lớp tựa như trong giấc mơ của em đêm qua khiến em vô cùng tự tin trong thời gian ngày đầu tựu trường.
Ngày thứ nhất đi học em còn vụng về trong từng nét chữ nhưng đã được cô giúp sức tận tình chỉ dạy. Cô giáo đã nắm tay em luyện cho em từng nét chữ để em trọn vẹn có thể viết ra từng nét tươi tắn tuyệt vời nhất. Ngày thứ nhất đi học với em là một ngày không thể nào quên được. Đó là một ngày vô cùng đặc biệt quan trọng trong môi trường sống đời thường của em, một ngày thiêng liêng, quan trọng lưu giữ trong em những kỉ niệm thâm thúy cả đời em vẫn nhớ mãi. Dù ngày thứ nhất tựu trường này đã qua cách đó 7 ngày thu nhưng em vẫn luôn nhớ mãi cái ngày đầu kinh ngạc đó. Giờ đây, mỗi năm khi tiếng trống trường kêu lên như thúc giục em lại nhớ tới ngày thứ nhất đi học, mẹ dắt tay tới trường. Em vừa đi vừa khóc mẹ dỗ dành yêu thương…
Trong môi trường sống đời thường luôn có những khoảnh khắc tưởng chừng những bạn sẽ không còn lúc nào trọn vẹn có thể quên. Đó là ngày thứ nhất bạn đến trường, ngày tốt nghiệp, ngày đỗ ĐH, ngày con bạn chào đời, ngày cưới… Với em, ngày thứ nhất vào lớp một là kỉ niệm khó quên nhất.
Nhắc tới kỉ niệm ngày thứ nhất đến trường, có lẽ rằng trọn vẹn có thể tóm gọn bằng hai từ: lo sợ và thú vị. Ngày thứ nhất đi học không tồn tại ai là tránh khỏi cảm hứng lo ngại, không an tâm. Phải làm quen với môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên mới theo kỉ luật nghiêm khắc, làm quen với không khí nhiều người lạ và sống trong nhiều quan hệ rất khác nhau. Nhưng thú vị ở đoạn được học thêm nhiều điều mới mẻ, có ích; được chơi với những đứa trẻ quen thân khi ở trong nhà và làm quen với nhiều bạn mới. Rồi còn tồn tại thêm bao nhiêu những “người bạn đặc biệt quan trọng” khác. Nào là cặp sách, vở, bút mực, thước kẻ, tẩy chì… Lần thứ nhất đeo cặp sách, mặc quần đen áo trắng ngăn nắp như trưởng thành hơn, trưởng thành hơn. Tuy chỉ là chuyện từ nhiều năm trước đó, nhưng trong tâm trí em vẫn nhớ như in. Những cảm xúc thật đẹp!
Ngày thứ nhất đi học trong kí ức của em gắn sát với những người mẹ. Ngồi trên chiếc xe đạp điện cũ rích. Tiếng lọc cọc, lọc cọc của xích xe đạp điện lâu ngày không được tra dầu kêu lên theo mỗi vòng xe mẹ đạp. Con đường vắng lặng. Hơi gió nhè nhẹ thổi. Mây trời quang đãng. Thiên nhiên mang toàn bộ đặc trưng của trời thu, của mùa tựu trường. Lưng mẹ lấm tấm mồ hôi. Đã biết bao lần ngồi sau sống lưng mẹ, mà sao em vẫn thấy lạ lẫm. Em lặng nhìn hàng cây chạy ngược. Mỗi quãng đường qua đi là ngôi trường lạ lẫm kia như gần hơn và nhịp tim em như nhanh hơn. Em nghĩ tới bài hát mà cô giáo từng dạy khi em còn học lớp vỡ lòng: “Ngày thứ nhất đi học, em nước mắt nhạt nhòa…”.
Gần tới trường, tiếng ồn ào huyên náo vọng lại. Dừng trước cổng trường, em đưa mắt nhìn xung quanh. Các bạn học viên trong thời gian ngày thời gian đầu xuân mới mới học ai cũng ngăn nắp, thật sạch. Mỗi bạn lại trong một trạng thái rất khác nhau. Mấy bạn trạc tuổi em dón dén sau bước tiến mẹ, những anh chị lớn nô đùa chạy khắp sân. Có tiếng cười, có tiếng khóc, có tiếng la hét, tiếng “Chào mẹ”, “Chào ba”… toàn bộ lạ lẫm nhưng sôi động, sôi động vô cùng.
Mẹ dắt tay em tiến vào trong sân trường. Theo từng bước tiến mẹ, em tiến vào toàn thế giới mới của tri thức và những quan hệ mới mẻ. Đến đúng cửa lớp 1A, nhìn vào trong, những bạn đang lăng xăng chạy tìm chỗ riêng cho mình. Em nhận ngay ra cái Tí nhà bên đã yên vị trong lớp, đang cười tít mắt, vẫy vẫy như muốn thúc giục em vào lớp. Không còn sợ sệt như lúc nãy, em thấy háo hức hẳn lên. Cô giáo đứng trên bục giảng thấy mẹ con em của tớ liền bước tới cửa lớp. Giọng cô giáo sao mà đầm ấm như mẹ ấy, cô xoa đầu em, bảo: “Con vào lớp đi con!”. Mẹ buông tay em, trìu mến nói: “Con vào lớp đi, tí nữa tan học mẹ đợi ngoài cổng trường. Nhớ học tốt nghe chưa?”. Em chào mẹ rồi theo tay cô giáo vào lớp. Em chọn vị trí ngay cạnh cái Tí. Cái Tí bảo: “Từ giờ tao đi học rồi, mày phải gọi tao là Thanh Thanh nghe chưa? Không được gọi là Tí nữa đâu nhé!”. Em bảo: “Ừ, nhất trí” thật to, rồi hai đứa cùng cười ngặt nghẽo. Buổi học thứ nhất trôi đi trong tiếng cười hồn nhiên như vậy.
Mới ngày nào còn là một cô học viên cấp 1 nhỏ bé nay em đã và đang lên lớp 7. Ngày thứ nhất đến ngôi trường cấp 2 này cũng là một kỉ niệm khó quên. Em luôn nhắc nhở bản thân phải hoàn thành xong tốt trách nhiệm của một học viên và tự hào về ngôi trường tôi đã và đang học tập.
Cảm ơn mái ấm gia đình, thầy côvà bè bạn đã rèn rũa cho em ngày càng trưởng thành hơn và hiểu biết hơn. Cảm ơn những khoảng chừng thời gian ngắn đẹp tươi và niềm hạnh phúc đã qua, để môi trường sống đời thường của em thêm nhiều sắc tố và ý nghĩa hơn.
Mỗi năm, khi tới cuối thu, tôi lại ngắm nhìn và thưởng thức những em nhỏ tung tăng đến trường trong bộ đồng phục trắng tinh và tươm tất. Các em nhỏ đã gợi lại cho tôi những kỉ niệm của buổi tựu trường thứ nhất trong thời thơ ấu của tớ. Có lẽ, tôi sẽ không còn quên được cái ngày đặc biệt quan trọng đấy – ngày mở rộng con phố tri thức của tôi. Cái đêm trước thời điểm ngày khai trường, tôi không sao ngủ được. Có thật nhiều cảm xúc trong tôi xen kẽ lẫn nhau khiến lòng tôi lại thêm rạo rực. Nằm trằn trọc mãi mà tôi không sao ngủ được nên tôi đã đi đến trước tủ đồ riêng của tôi để mân mê chiếc cặp mới, những quyển vở còn thơm mùi giấy và bộ đồng phục mới tinh mà mẹ mua cho tôi vài ngày hôm trước. Được một lúc tôi cũng cảm thấy buồn ngủ nên tôi liền lên giường và ngủ thật say đến sáng.
Sáng tinh mơ hôm ấy, khi khí trời còn se se lạnh thì thật kì lạ! Tôi dậy sớm hơn thường ngày mà không cần đến báo thức hay ai đó gọi. Thế rồi tôi liền vệ sinh thành viên, ăn sáng thật nhanh để thay ngay bộ đồng phục mới. Có lẽ bởi từ lúc còn học mẫu giáo tôi thường mặc những bộ đồ tựa như ở trong nhà nên lúc khoác vào mình bộ đồng phục mới tinh này thì tôi cảm hứng tôi đã chững chạc hơn thật nhiều. Thay bộ đồng phục sau thì bỗng rưng lòng tôi lại nôn nao, nôn nao đến nỗi tôi chỉ nghĩ đến quang cảnh trong thời gian ngày khai trường thứ nhất mà quên béng đi chỗ để chiếc cặp và những thứ tôi đã sẵn sàng. Tôi liền chạy toáng lên kiếm khắp nhà và la hét om sòm để tìm chiếc cặp và những thứ mà tôi đã sẵn sàng. Nhưng xong để giữ sự bình tĩnh và tỉnh táo trong thời gian ngày khai trường thứ nhất thì tôi tự nhủ rằng: “Mình đã to nhiều hơn rồi, không cần thiết phải làm ầm ầm lên như vậy”. Thế rồi tôi liền chạy nhanh vào phòng mẹ tôi, tôi kể lại cho mẹ nghe thì mẹ tôi cười mỉm rồi xoa đầu tôi bảo: “Con cứ ra trước cửa đợi mẹ, mẹ sẽn mang hết ra và hai mẹ con mình cùng đi đến trường nhé!”. Nghe mẹ nói xong, lòng tôi bỗng nhẹ đi phần nào. Lúc bước thoát khỏi nhà, mọi thứ trước mắt tôi dường như lạ lùng thay đổi trọn vẹn khiến tôi nắm tay mẹ tôi chặt hơn. Con xóm nhỏ thân thuộc bỗng dưng trở nên xa lạ với tôi. Phía đông, mặt trời tròn xoe từ từ nhô lên sau từng hàng tre xanh, thẳng tắp. Những tia nắng chiếu xuyên qua những khe hở nhỏ của hàng tre trông thật huyền ảo làm thế nào! Đi được một lúc thì tôi gặp được thằng Khánh và nhỏ Yên cũng đến trường như tôi. Tôi còn nhớ cả đám còn thân thiết, chơi đùa, chia kẹo hôm nào thì hiện giờ cũng trưởng thành hơn. Nhìn vẻ mặt lo sợ, lúng túng của bọn nó khiến tôi càng trở nên lo ngại. Gần đến trường, tôi thấy có thật nhiều anh chị khối lớn đang choàng tay nhau, rỉ tai trông vô tư lắm. Chả như bọn “lính mới” chúng tôi, phải đợi cha, đợi mẹ dẫn đến tận lớp. Tôi cũng nhận ra vẻ mặt vui tươi, hớn hở của từng bậc phụ huynh, chắc vì họ thấy con cháu tôi đã khôn to nhiều hơn, biết nắm lấy chiếc chìa khóa dẫn đến một tương lai sáng lạng. Tôi cũng mừng vì tôi đã khôn lớn, biết tâm lý hơn trước đó. Tôi chỉnh tề trong bộ đồng phục cho tươm tất để trông tôi thật bảnh bao trước mặt bạn và tôi cùng mẹ xộc vào trường.
Ngôi trường này trông khang trang hơn ngôi trường mẫu giáo của tôi thật nhiều. Ngay trên phía cổng trường một biển hiệu đề: “Trường tiểu học Nhật Lương” và có thật nhiều họa tiết trên cổng trường. Không khí trong trường rộn ràng, náo nhiệt hơn so với bên phía ngoài. Trong khuôn viên trường, xung quanh là những chậu cây được xếp đều nhau tạo ra một chiếc đẹp rất thích mắt. Hai bên góc trường là hai cây phượng to, đẹp tươi với những cành lá xum xuê. Trong sân trường, những hàng ghế được xếp thẳng đều nhau. Lá cờ tổ quốc được đặt tại giữa trường tôi trông thật lộng lẫy trong màu cờ đỏ sao vàng. Trước mắt tôi là lễ đài thật to lớn, có một dòng chữ “Mừng những em học viên mới vào trường” và thêm một dòng chữ bên phải “Mừng ngày khai trường”. Khuôn viên trường rộn ràng, náo nhiệt rồi bỗng có tiếng trống “tùng…tùng…tùng” báo hiệu đã đi đến giờ khởi đầu buổi lễ khai trường thứ nhất. Sau đó, cô hiệu trưởng từ từ bước lên lễ đài và khởi đầu bài phát biểu của tớ để tiếp nhận những em học viên mới. Làm lễ xong, lại sở hữu một hồi trống “tùng…tùng…tùng” báo hiệu giờ nhận lớp và giáo viên mới để lên lớp. Được bước đến trước dãy hàng lớp tôi, cô nói: “Từ giờ cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của những em”. Nói xong, cô hướng dẫn cả lớp đi theo hàng sát bên phải cầu thang. Khi khởi đầu lên lớp thì tôi thấy những bạn khác khóc mếu rồi chạy lại ôm cha, ôm mẹ của tớ một cách nức nở khiến tôi cũng khóc theo. Mẹ tôi liền đến bên tôi và dỗ dành tôi. Mẹ nói rằng: “Con ráng học đi, học rất có ích cho con và con sẽ tiến hành làm quen với những bạn nhiều hơn thế nữa”. Nói xong, mẹ lau hết nước mắt cho tôi rồi lùi ra xa, vẫy tay chào tôi để tôi tự tăng trưởng lớp của tớ. Tôi quay trở lại và nhìn mẹ. Tôi thấy gương mẹ rất niềm hạnh phúc khi thấy tôi được đến trường như những bạn khác. Để không làm tan vỡ niềm sung sướng đó tôi liền tăng trưởng lớp cùng với một vài bạn cùng lớp.
Lớp học tôi nằm ở vị trí giữa khu A và B trên lầu hai. Khi tới trước lớp, tôi thấy lớp tôi có đề lớp 1E. Trong lớp, những hàng bàn và ghế được xếp ngay ngắn trông rất ngăn nắp. Xung quanh lớp là những bức tường hoa kèn, vài họa tiết thiếu nhi trông rất đáng để yêu và dễ thương. Cả lớp được cô phân công chỗ ngồi và chức vụ thì cô nói khởi nguồn vào bài học kinh nghiệm tay nghề thứ nhất.
Nét chữ cô trông rất đẹp! Những dòng chữ viết bằng phấn trên bảng cô đều viết rất là tỉ mỉ và rõ ràng để chúng em được thấy rõ. Lúc cô giảng về bài toán cộng thứ nhất, giọng nói cô ấm cúng làm thế nào. Nó nhẹ nhàng in sâu vào lòng tôi, những số lượng thật thú vị. Tôi liền tâm lý trong đầu rằng: “Mình phải nỗ lực học để không phụ lòng mẹ. Quyết tâm! Quyết tâm”. Thế rồi tôi liền để ý lắng nghe bài giảng của cô. Cứ môn này rồi đến môn kia, và giờ tan học ở đầu cuối đã đi đến. Mẹ tôi đã đợi tôi sẵn từ cạnh bên trường từ lúc nào. Khi thấy mẹ, tôi mừng rõ và chạy ngay đến đó rồi ôm mẹ và ôm. Tôi kể cho mẹ nghe những chuyện xẩy ra ngày hôm nay rồi mẹ dắt tay đi về.
Buổi tựu trường thứ nhất đã là một phần quan trọng trong tim tôi mà tôi sẽ ghi nhớ suốt đời sống này.
Xem thêm những bài văn mẫu lớp 7 hay, ngắn nhất khác:
Xem thêm những loạt bài Để học tốt Ngữ văn lớp 7 hay khác:
Giới thiệu kênh Youtube VietJack
Đã có app VietJack trên điện thoại cảm ứng, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi trực tuyến, Bài giảng….miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Nhóm học tập facebook miễn phí cho teen 2k9: fb/groups/hoctap2k9/
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên social facebook và youtube:
Loạt bài 500 bài văn hay lớp 7 được tinh lọc, tổng hợp từ những bài văn đạt điểm trên cao của học viên lớp 7 trên toàn nước nhằm mục tiêu mục tiêu giúp học viên viết văn lớp 7 hay hơn.
Nếu thấy hay, hãy động viên và san sẻ nhé! Các phản hồi không phù thích phù hợp với nội quy phản hồi website sẽ bị cấm phản hồi vĩnh viễn.
Reply
3
0
Chia sẻ
– Một số Keyword tìm kiếm nhiều : ” Review Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về ngày thứ nhất đi học tiên tiến và phát triển nhất , Chia Sẻ Link Cập nhật Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về ngày thứ nhất đi học “.
Bạn trọn vẹn có thể để lại Comment nếu gặp yếu tố chưa hiểu nghen.
#Viết #đoạn #văn #nêu #cảm #nhận #của #về #ngày #đầu #tiên #đi #học Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về ngày thứ nhất đi học