Mục lục bài viết

Kinh Nghiệm Hướng dẫn Khái niệm người đứng trên người và người đứng dưới người Chi Tiết

Update: 2022-01-27 20:26:04,Bạn Cần biết về Khái niệm người đứng trên người và người đứng dưới người. You trọn vẹn có thể lại Comments ở cuối bài để Tác giả được tương hỗ.

702

Chia sẻ:

  • Click to print (Opens in new window)
  • Click to share on Facebook (Opens in new window)
  • Click to share on Twitter (Opens in new window)
  • More
  • Click to share on LinkedIn (Opens in new window)
  • Click to share on Tumblr (Opens in new window)
  • Click to share on Pinterest (Opens in new window)
  • Click to share on Pocket (Opens in new window)
  • Click to share on Reddit (Opens in new window)

Fukuzawa Yukichi viết Khuyến học vào trong năm 1872 1876, tức cách đó gần một thế kỷ rưỡi. Đó là lúc nước Nhật đang chuyển dần từ quyết sách phong kiến Mạc phủ sang quyết sách Minh trị, xã hội còn đang bưng bít và rối loạn, tham nhũng tràn ngập, dân chúng u mê ngu dốt. Để đã có được thành tựu Nhật Bản ngày hôm nay, những hạt giống của chí khí độc lập và tinh thần quốc dân đã được gieo từ lúc đó.

Tóm lược đại ý quan trọng trong bài

  • Trả lời Hủy

Các đoạn trích tại đây lấy từ Khuyến học, bản dịch của Phạm Hữu Lợi.

1. MỌI NGƯỜI SINH RA ĐỀU BÌNH ĐẲNG, NẾU CÓ KHÁC BIỆT LÀ DO HỌC VẤN

Người ta thường nói: Trời không tạo ra người đứng trên người và cũng không tạo ra người đứng dưới người. Kể từ khi tạo hoá làm ra con người thì toàn bộ sinh ra đều bình đẳng, mọi người đều phải có tư cách, có vị thế như nhau, không phân biệt đẳng cấp và sang trọng xấp xỉ, giàu nghèo.

Loài người chúa tể của muôn loài bằng hoạt động giải trí và sinh hoạt trí óc và hoạt động giải trí và sinh hoạt chân tay mà biến mọi thứ có trên trần gian thành vật có ích cho bản thân mình mình. Nhờ thế mà thoả mãn được nhu yếu ăn, mặc, ở, sống tự do theo ý muốn và không làm phiền, làm cản trở môi trường sống đời thường của đồng loại. Con người trọn vẹn có thể sống yên ổn, vui vẻ trên trần gian. Đó là ý Trời, là niềm kỳ vọng của Trời so với con người.

Vậy mà nhìn rộng ra khắp xã hội, môi trường sống đời thường con người luôn có những khoảng chừng cách một trời một vực. Đó là khoảng chừng cách giữa người thông minh và kẻ đần độn; giữa người giàu và người nghèo; giữa tầng lớp quý tộc và tầng lớp hạ đẳng.

Như thế là tại làm thế nào? Nguyên nhân thực ra rất rõ ràng ràng.

Cuốn sách dạy tu thân Thực ngữ giáo có câu: Kẻ vô học là người không tồn tại tri thức, kẻ vô tri thức là người ngu dốt. Câu nói trên cũng trọn vẹn có thể hiểu: Sự rất khác nhau giữa người thông minh và kẻ đần độn là ở đoạn có học hay vô học mà thôi.

2. KHÔNG CÓ GÌ ĐÁNG SỢ HƠN LÀ NGU DỐT

Hiện nay, người dân của thời Minh Trị đã ký kết thoả ước với chính phủ nước nhà tuân theo những luật pháp hiện hành. Quốc pháp đưa ra trọn vẹn có thể không làm hài lòng toàn bộ mọi thành viên, nhưng không vì thế mà toàn bộ chúng ta lại hành vi tuỳ tiện, mà hãy kiên trì trong việc sửa đổi nó. Nghĩa vụ của người dân là tiến hành thật đúng luật, tôn trọng và bảo vệ luật.

Nhưng thử nhìn lại xem, quá nhiều người trong nhân dân dưới thời Minh Trị vô học, mù chữ, điều thiện điều ác không phân biệt nỗi, chỉ biết ăn xong rồi lại ngủ, vô công rồi nghề. Không những thế, thường đã ngu dốt lại hay tham vọng, tìm mọi cách lừa hòn đảo, luồn lách luật pháp, không cần hiểu ý nghĩa của luật pháp, không cần thiết phải ghi nhận đến trách nhiệm của mình mình, chỉ biết đẻ cho thật nhiều con nhưng lại không hề chăm sóc, dạy dỗ chúng.

Những kẻ ngu dốt đó không hề biết xấu hổ và con cháu của mình khi lớn lên cũng chẳng có ích gì cho giang sơn, trái lại chỉ là gánh nặng, nỗi khổ cho xã hội. Xã hội mà toàn là những con người như vậy thì có đem đạo lý ra giảng giải cũng vô ích, chỉ từ cách buộc phải làm là dùng sức mạnh để răn đe, để trấn áp những hành vi đấm đá bạo lực, hành vi quậy phá, phá rối mà thôi. Và này cũng là nguyên do làm cho những chính phủ nước nhà chuyên chế, chính phủ nước nhà độc tài được thể tồn tại trên toàn thế giới.

Có thể nói, nền chính trị khắt khe không riêng gì có là tội do một bạo chúa hay những kẻ nắm quyền lực tối cao gây ra, mà còn là một lỗi ở chính người dân toàn bộ chúng ta, do vô học do ngu dốt nên mới dẫn tới thảm hoạ cho chính mình.

Đâm thuê chém mướn, giết người cướp của, kéo bè kéo cánh tụ họp nổi loạn, chà đạp lên mọi pháp lý , không một vụ việc nào trong số những hiện tượng kỳ lạ trên đây lại sẽ là hành vi của con người cả. Vậy mà toàn bộ chúng ta đang là hình ảnh hiện thời của xã hội Minh Trị toàn bộ chúng ta. Trong xã hội toàn là giặc dân như vậy này dẫu có vời tới Đức Phật hay Khổng Tử thì hai ngài có lẽ rằng cũng đành phải bó tay. Để cai trị chắc phải dùng tới quyết sách chính trị tàn bạo chuyên chế. Nhưng tôi tin rằng không người dân nào lại muốn được cai trị bằng quyết sách chính trị khắt khe cả.

Ngay hiện giờ toàn bộ chúng ta phải học, mài dũa tài năng và nhân cách, phải có tiềm năng để tại vị trên vị thế và tư cách bình đẳng, để đấu tranh với những sai trái của cơ quan ban ngành.

Đây cũng đó là mục tiêu của học vấn tôi muốn khuyên những bạn.

3. VẬN HỘI SẼ HÉ MỞ Ở NHỮNG NƠI PHÁT HUY ĐƯỢC CHÍ KHÍ CỦA MÌNH

Cả ngàn năm qua, chính phủ nước nhà nắm trong tay mọi quyền hành trên khắp giang sơn. Từ quân đội, học thuật, công thương nghiệp cho tới cả những điều nhỏ nhặt trong môi trường sống đời thường hằng ngày, không cái gì mà chính phủ nước nhà không nhúng tay vào. Nhân dân chỉ từ biết nhắm mắt tuân theo những thông tư của chính phủ nước nhà. Đất việt nam tựa như tài sản riêng của chính phủ nước nhà, còn nhân dân chẳng khác nào như những người dân ăn nhờ ở đậu vậy. Đất việt nam như quần hòn đảo không người ở. Nhân dân ta mang tư tưởng như những kẻ ăn nhờ ở đậu trên mảnh đất nền này. Và thế thì vương quốc cũng chỉ như cái nhà trọ, để người dân tạm ngưng chân trong đời sống họ mà thôi. Vì thế, so với những người dân, vận mệnh vương quốc không dính dáng gì đến mình cả, không phải là nơi để phát huy chí khí. Tư tưởng này bao trùm khắp mọi miền giang sơn.

Trên trần gian này, mọi sự vật nếu không tiến bộ ắt sẽ thụt lùi. Còn nếu nỗ lực thì không thể thụt lùi mà chứng minh và khẳng định sẽ tiến về phía trước. Chẳng có sự vật nào lại không lùi không tiến mà chỉ dậm chân tại chỗ cả.

Nhìn vào xã hội việt nam lúc bấy giờ, tôi có cảm tưởng như hình thái văn minh đang tiến lên, nhưng phần hồn của văn minh thì ngày càng suy giảm. Tôi muốn nói với những bạn thế này: Ngày xưa, dưới thời phong kiến Mạc phủ, cơ quan ban ngành chỉ dùng sức mạnh cai trị dân. Nhân dân do yếu thế nên chỉ có thể từ có cách là ngoan ngoãn phục tùng cơ quan ban ngành, nhưng trong bụng thì không phục chút nào cả. Họ sợ sức mạnh củachính quyền nên phải theo, và hình thức bề ngoài phải tỏ ra phục tùng.[]

Tinh thần độc lập trong nhân dân khô héo, teo tóp như vậy, cái gì rồi cũng sợ hãi mà trông cậy vào chính phủ nước nhà đất của nước mình thì thử hỏi bằng phương pháp nào và làm ra làm thế nào mà Nhật Bản toàn bộ chúng ta trọn vẹn có thể đấu tranh để văn minh so với phương Tây được?

Vì thế tôi nghĩ: Nếu không vun đắp chí khí độc lập trong nhân dân, mà chỉ lo hoàn thiện cái vỏ hình thức bề ngoài của văn minh trên giang sơn ta, thì điều này cũng là vô nghĩa. trái lại, cái vỏ văn minh đó chỉ làm cho lòng dân thêm yếu ớt, hoang mang lo lắng.

Theo BÚT CHÌ

iSenpai

Chia sẻ:

  • Click to print (Opens in new window)
  • Click to share on Facebook (Opens in new window)
  • Click to share on Twitter (Opens in new window)
  • More
  • Click to share on LinkedIn (Opens in new window)
  • Click to share on Tumblr (Opens in new window)
  • Click to share on Pinterest (Opens in new window)
  • Click to share on Pocket (Opens in new window)
  • Click to share on Reddit (Opens in new window)

Related

Trả lời Hủy

Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.

Chia sẻ:

  • Click to print (Opens in new window)
  • Click to share on Facebook (Opens in new window)
  • Click to share on Twitter (Opens in new window)
  • More
  • Click to share on LinkedIn (Opens in new window)
  • Click to share on Tumblr (Opens in new window)
  • Click to share on Pinterest (Opens in new window)
  • Click to share on Pocket (Opens in new window)
  • Click to share on Reddit (Opens in new window)

Fukuzawa Yukichi viết Khuyến học vào trong năm 1872 1876, tức cách đó gần một thế kỷ rưỡi. Đó là lúc nước Nhật đang chuyển dần từ quyết sách phong kiến Mạc phủ sang quyết sách Minh trị, xã hội còn đang bưng bít và rối loạn, tham nhũng tràn ngập, dân chúng u mê ngu dốt. Để đã có được thành tựu Nhật Bản ngày hôm nay, những hạt giống của chí khí độc lập và tinh thần quốc dân đã được gieo từ lúc đó.

Các đoạn trích tại đây lấy từ Khuyến học, bản dịch của Phạm Hữu Lợi.

1. MỌI NGƯỜI SINH RA ĐỀU BÌNH ĐẲNG, NẾU CÓ KHÁC BIỆT LÀ DO HỌC VẤN

Người ta thường nói: Trời không tạo ra người đứng trên người và cũng không tạo ra người đứng dưới người. Kể từ khi tạo hoá làm ra con người thì toàn bộ sinh ra đều bình đẳng, mọi người đều phải có tư cách, có vị thế như nhau, không phân biệt đẳng cấp và sang trọng xấp xỉ, giàu nghèo.

Loài người chúa tể của muôn loài bằng hoạt động giải trí và sinh hoạt trí óc và hoạt động giải trí và sinh hoạt chân tay mà biến mọi thứ có trên trần gian thành vật có ích cho bản thân mình mình. Nhờ thế mà thoả mãn được nhu yếu ăn, mặc, ở, sống tự do theo ý muốn và không làm phiền, làm cản trở môi trường sống đời thường của đồng loại. Con người trọn vẹn có thể sống yên ổn, vui vẻ trên trần gian. Đó là ý Trời, là niềm kỳ vọng của Trời so với con người.

Vậy mà nhìn rộng ra khắp xã hội, môi trường sống đời thường con người luôn có những khoảng chừng cách một trời một vực. Đó là khoảng chừng cách giữa người thông minh và kẻ đần độn; giữa người giàu và người nghèo; giữa tầng lớp quý tộc và tầng lớp hạ đẳng.

Như thế là tại làm thế nào? Nguyên nhân thực ra rất rõ ràng ràng.

Cuốn sách dạy tu thân Thực ngữ giáo có câu: Kẻ vô học là người không tồn tại tri thức, kẻ vô tri thức là người ngu dốt. Câu nói trên cũng trọn vẹn có thể hiểu: Sự rất khác nhau giữa người thông minh và kẻ đần độn là ở đoạn có học hay vô học mà thôi.

2. KHÔNG CÓ GÌ ĐÁNG SỢ HƠN LÀ NGU DỐT

Hiện nay, người dân của thời Minh Trị đã ký kết thoả ước với chính phủ nước nhà tuân theo những luật pháp hiện hành. Quốc pháp đưa ra trọn vẹn có thể không làm hài lòng toàn bộ mọi thành viên, nhưng không vì thế mà toàn bộ chúng ta lại hành vi tuỳ tiện, mà hãy kiên trì trong việc sửa đổi nó. Nghĩa vụ của người dân là tiến hành thật đúng luật, tôn trọng và bảo vệ luật.

Nhưng thử nhìn lại xem, quá nhiều người trong nhân dân dưới thời Minh Trị vô học, mù chữ, điều thiện điều ác không phân biệt nỗi, chỉ biết ăn xong rồi lại ngủ, vô công rồi nghề. Không những thế, thường đã ngu dốt lại hay tham vọng, tìm mọi cách lừa hòn đảo, luồn lách luật pháp, không cần hiểu ý nghĩa của luật pháp, không cần thiết phải ghi nhận đến trách nhiệm của mình mình, chỉ biết đẻ cho thật nhiều con nhưng lại không hề chăm sóc, dạy dỗ chúng.

Những kẻ ngu dốt đó không hề biết xấu hổ và con cháu của mình khi lớn lên cũng chẳng có ích gì cho giang sơn, trái lại chỉ là gánh nặng, nỗi khổ cho xã hội. Xã hội mà toàn là những con người như vậy thì có đem đạo lý ra giảng giải cũng vô ích, chỉ từ cách buộc phải làm là dùng sức mạnh để răn đe, để trấn áp những hành vi đấm đá bạo lực, hành vi quậy phá, phá rối mà thôi. Và này cũng là nguyên do làm cho những chính phủ nước nhà chuyên chế, chính phủ nước nhà độc tài được thể tồn tại trên toàn thế giới.

Có thể nói, nền chính trị khắt khe không riêng gì có là tội do một bạo chúa hay những kẻ nắm quyền lực tối cao gây ra, mà còn là một lỗi ở chính người dân toàn bộ chúng ta, do vô học do ngu dốt nên mới dẫn tới thảm hoạ cho chính mình.

Đâm thuê chém mướn, giết người cướp của, kéo bè kéo cánh tụ họp nổi loạn, chà đạp lên mọi pháp lý , không một vụ việc nào trong số những hiện tượng kỳ lạ trên đây lại sẽ là hành vi của con người cả. Vậy mà toàn bộ chúng ta đang là hình ảnh hiện thời của xã hội Minh Trị toàn bộ chúng ta. Trong xã hội toàn là giặc dân như vậy này dẫu có vời tới Đức Phật hay Khổng Tử thì hai ngài có lẽ rằng cũng đành phải bó tay. Để cai trị chắc phải dùng tới quyết sách chính trị tàn bạo chuyên chế. Nhưng tôi tin rằng không người dân nào lại muốn được cai trị bằng quyết sách chính trị khắt khe cả.

Ngay hiện giờ toàn bộ chúng ta phải học, mài dũa tài năng và nhân cách, phải có tiềm năng để tại vị trên vị thế và tư cách bình đẳng, để đấu tranh với những sai trái của cơ quan ban ngành.

Đây cũng đó là mục tiêu của học vấn tôi muốn khuyên những bạn.

3. VẬN HỘI SẼ HÉ MỞ Ở NHỮNG NƠI PHÁT HUY ĐƯỢC CHÍ KHÍ CỦA MÌNH

Cả ngàn năm qua, chính phủ nước nhà nắm trong tay mọi quyền hành trên khắp giang sơn. Từ quân đội, học thuật, công thương nghiệp cho tới cả những điều nhỏ nhặt trong môi trường sống đời thường hằng ngày, không cái gì mà chính phủ nước nhà không nhúng tay vào. Nhân dân chỉ từ biết nhắm mắt tuân theo những thông tư của chính phủ nước nhà. Đất việt nam tựa như tài sản riêng của chính phủ nước nhà, còn nhân dân chẳng khác nào như những người dân ăn nhờ ở đậu vậy. Đất việt nam như quần hòn đảo không người ở. Nhân dân ta mang tư tưởng như những kẻ ăn nhờ ở đậu trên mảnh đất nền này. Và thế thì vương quốc cũng chỉ như cái nhà trọ, để người dân tạm ngưng chân trong đời sống họ mà thôi. Vì thế, so với những người dân, vận mệnh vương quốc không dính dáng gì đến mình cả, không phải là nơi để phát huy chí khí. Tư tưởng này bao trùm khắp mọi miền giang sơn.

Trên trần gian này, mọi sự vật nếu không tiến bộ ắt sẽ thụt lùi. Còn nếu nỗ lực thì không thể thụt lùi mà chứng minh và khẳng định sẽ tiến về phía trước. Chẳng có sự vật nào lại không lùi không tiến mà chỉ dậm chân tại chỗ cả.

Nhìn vào xã hội việt nam lúc bấy giờ, tôi có cảm tưởng như hình thái văn minh đang tiến lên, nhưng phần hồn của văn minh thì ngày càng suy giảm. Tôi muốn nói với những bạn thế này: Ngày xưa, dưới thời phong kiến Mạc phủ, cơ quan ban ngành chỉ dùng sức mạnh cai trị dân. Nhân dân do yếu thế nên chỉ có thể từ có cách là ngoan ngoãn phục tùng cơ quan ban ngành, nhưng trong bụng thì không phục chút nào cả. Họ sợ sức mạnh củachính quyền nên phải theo, và hình thức bề ngoài phải tỏ ra phục tùng.[]

Tinh thần độc lập trong nhân dân khô héo, teo tóp như vậy, cái gì rồi cũng sợ hãi mà trông cậy vào chính phủ nước nhà đất của nước mình thì thử hỏi bằng phương pháp nào và làm ra làm thế nào mà Nhật Bản toàn bộ chúng ta trọn vẹn có thể đấu tranh để văn minh so với phương Tây được?

Vì thế tôi nghĩ: Nếu không vun đắp chí khí độc lập trong nhân dân, mà chỉ lo hoàn thiện cái vỏ hình thức bề ngoài của văn minh trên giang sơn ta, thì điều này cũng là vô nghĩa. trái lại, cái vỏ văn minh đó chỉ làm cho lòng dân thêm yếu ớt, hoang mang lo lắng.

Theo BÚT CHÌ

iSenpai

Chia sẻ:

  • Click to print (Opens in new window)
  • Click to share on Facebook (Opens in new window)
  • Click to share on Twitter (Opens in new window)
  • More
  • Click to share on LinkedIn (Opens in new window)
  • Click to share on Tumblr (Opens in new window)
  • Click to share on Pinterest (Opens in new window)
  • Click to share on Pocket (Opens in new window)
  • Click to share on Reddit (Opens in new window)

Related

Reply
7
0
Chia sẻ

Review Share Link Download Khái niệm người đứng trên người và người đứng dưới người ?

– Một số từ khóa tìm kiếm nhiều : ” Review Khái niệm người đứng trên người và người đứng dưới người tiên tiến và phát triển nhất , Share Link Download Khái niệm người đứng trên người và người đứng dưới người “.

Thảo Luận vướng mắc về Khái niệm người đứng trên người và người đứng dưới người

Bạn trọn vẹn có thể để lại phản hồi nếu gặp yếu tố chưa hiểu nghen.
#Khái #niệm #người #đứng #trên #người #và #người #đứng #dưới #người Khái niệm người đứng trên người và người đứng dưới người